Chương 205: Nói chuyện trong đêm hè

Chu Lệ điên rồi.

Tiêu Phàm biết hắn nhất định là giả điên, khâm sai vừa kịp tới đã phát điên. Thứ nhất là tiêu trừ nghi ngờ của thiên tử với phiên vương, tạm hoãn tiết tấu tước phiên của triều đình.

Thứ hai để mê hoặc ánh mắt thiên hạ, nếu khâm sai chết ở Bắc Bình, ai sẽ hoài nghi một vương gia điên hạ thủ?

Tiêu Phàm thậm chí còn đoán được cái chủ ý này là Đạo Diễn hòa thượng đề ra, con lừa ngốc kia, bụng toàn âm mưu xấu, nhất định phải diệt trừ hắn.

Chuyện này tính sau, trước mắt trọng yếu nhất là bảo trụ tính mạng mình ở đây đã.

Tiêu Phàm đương nhiên không thể vọt vào Yến vương phủ, chưa vào thành được bao xa đã bị Trương Ngọc cản lại.

- Khâm sai đại nhân, Vương gia thân mắc bệnh hiểm nghèo, thứ cho không tiếp khách.

Trương Ngọc thở hổn hển nói.

Tiêu Phàm nháy mắt, vô tội nói:

- Ta không phải khách nhân nha, ta là con rể hắn, hắn không thể không gặp ta...

- Thứ cho mạt tướng vô lễ, ta căn bản không có nghe vương gia nói hắn có con rể là ngươi...

Trương Ngọc cứng rắn nói.

Tiêu Phàm nói:

- Vương gia rất bận rộn, chắc đã quên...

Trương Ngọc duỗi tay, rất vô lễ ngăn Tiêu Phàm ngăn, lạnh lùng nói:

- Khâm sai đại nhân, xin ngài giữ tự trọng, vương gia ôm bệnh, không nên gặp khách không mời...

Tiêu Phàm cười nói:

- Ta là đường đường khâm sai triều đình, thay thiên tử tuần tra bắc cảnh, nhưng lại thành khách không mời? Bản vương cầm thành chỉ cho vương gia, hắn nếu không tiếp khách, ta tuyên chỉ cho ai?

Nếu không... Mời thân thuộc của vương gia tiếp chỉ cũng được.

Trương Ngọc tức khắc chán nản, vương gia có ba nhi tử đều bị ngươi giữ lại kinh sư, bây giờ tìm đâu ra người tiếp chỉ?

Ngươi chọc giận ta sao?

- Mạt tướng... Mạt tướng bẩm báo quá vương gia rồi quyết định do ai tiếp chỉ?

Tiêu Phàm cười nói:

- Vương gia không phải điên rồi sao? Ngươi sao còn bẩm báo hắn?

- Này... Vương gia ngẫu nhiên cũng có lúc thanh tỉnh.

Trương Ngọc trán khẽ đổ mồ hôi.

Tiêu Phàm cười rất vui vẻ:

- Vương gia quả nhiên là cát nhân thiên tướng a, vậy bổn quan sẽ đợi lúc vương gia thanh tỉnh sẽ tuyên chỉ cũng được.

Vương gia cứ từ từ bệnh cũng được, bản quan có thời gian, không vội.

Chào hỏi chư quan Bắc Bình xong, Trương Ngọc đại biểu Yến vương mở tiệc tẩy trần cho Tiêu Phàm. Buổi tiệc rất trầm buồn, Tiêu Phàm có cảm giác như mình là chú cừu nhỏ lạc vào bầy sói đói, từng đôi mắt đót khát nhìn mình như muốn ăn tươi nuốt sống mình vậy.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!