"Lâm Đại Nhân!
"Đồng Vũ dẫn đầu ôm quyền nói. Đối mặt với Cẩm Y Vệ, đám bộ khoái nha môn bọn hắn không dám thất lễ, những người này chắc chắn đều là sát tinh. Lâm Mang đồng dạng đứng dậy, ôm quyền hỏi:"Xin hỏi cao danh quý tánh vị đại nhân này?"
"Không dám!"
"Tại hạ Đồng Vũ, là bổ đầu Nguyên Giang Thành!"
Lâm Mang chú ý tới lệnh bài bên hông Đồng Vũ, kinh ngạc nói:
"Đồng đại nhân là bộ khoái thiết bài của Lục Phiến Môn?"
Đồng Vũ gật đầu.
Lục Phiến Môn là một tổ chức bí mật tập hợp các cao thủ võ lâm, mật thám, bộ
khoái và sát thủ.
Chức trách của nó là quản lý giang hồ võ lâm.
Dĩ nhiên, Cẩm Y Vệ cũng có quyền hạn này nhưng Cẩm Y Vệ quyền hạn nhiều
hơn như giám sát bách quan, phụ trách triều đình, chuyện quan viên.
Dẫu sao một bên là thân quân của Thiên tử, còn một bên là tổ chức quản lý
giang hồ của triều đình.
Triều đình thuộc về Thiên tử nhưng Thiên tử lại chẳng thuộc về triều đình.
Cho nên, quyền hành của hai bên cũng chênh lệch cực lớn.
Đồng Vũ nói thẳng:
"Lâm đại nhân, có người tới báo án là có án mạng, không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"
"Haizz."
Lâm Mang khẽ thở dài, xoay người đáp:
"Mời chư vị theo ta."
Rất nhanh, đoàn người đi vào trong nhà, Lâm Mang chỉ thân thể dưới đất nói:
"Đây là lão bộc nhà ta, bởi vì mưu đoạt tiền tài trong nhà nên hạ độc hại ta, sau do sự việc bại lộ liền sợ tội tự sát."
"Nhắc đến cũng là gia môn bất hạnh.
"Con mắt Đồng Vũ sắc bén quan sát chăm chú thi thể trên đất, liếc nhìn bốn phía căn phòng. Rồi khoát tay nói:"Người đâu, mang thi thể về."
Ngẩng đầu nhìn Lâm Mang, trịnh trọng nói:
"Lâm đại nhân, thi thể này ta mang về trước."
"Không thành vấn đề.
"... Nhìn cánh cổng đóng lại, đám người đi theo sau lưng ngơ ngác nhìn nhau."Đại nhân, chúng ta thật sự muốn điều tra chuyện này sao?"
"Tra cái gì mà tra."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!