Chương 16: Cha, hài nhi phải bất hiếu (2)

Vương Khôn đi xuống một gian mật thất dưới lòng đất, trong mật thất u ám, ánh

nến chập chờn bất định.

Tại góc mật thất đặt một tấm bài vị bằng gỗ —Linh vị của gia phụ Vương Kiếm

Anh.

Vương Khôn khom lưng cúi đầu lạy, nhìn bài vị, nghiêm mặt nói:

"Cha, hài nhi hôm nay phải bất hiếu!"

Đứng dậy chộp lấy bài vị, mạnh mẽ đập gãy.

"Bành!

"Bên trong bài vị bị vỡ, rơi ra hai miếng vải xếp chồng lên nhau. Nhặt miếng vải trên mặt đất lên, Vương Khôn cười lạnh nói:"Chu gia ngươi

đánh đứt gân chân huynh đệ ta, còn muốn mưu đoạt tổ truyền bí tịch nhà ta nữa,

mơ tưởng hão huyền!

"Thu đồ vật vào trong ngực, Vương Khôn gọi các hảo thủ trong bang đến, vội vã lái xe ngựa tới Bách Hộ Sở... Công Pháp Các. Lâm Mang tìm kiếm một vòng cũng không tìm thấy môn võ kỹ đặc biệt nào khiến hắn hài lòng. Phần lớn đều là từ cửu phẩm đến bát phẩm, võ kỹ có thể đạt đến thất phẩm ít lại càng ít. Đây còn là ở trong Cẩm Y Vệ, nếu như đổi thành nơi khác e là ngay cả mấy thứ này cũng không có. Bất đắc dĩ, đành phải chọn cái tốt nhất trong những cái bình thường, chọn tàm tạm vậy thôi. Lâm Mang lật một võ kỹ trên tay, lẩm bẩm:"Ngươi được."

《 Hắc Túc 》 , Bát Phẩm hạ.

Đây là một bộ võ kỹ chuyên về tốc độ, luyện nó tới đại thành sẽ tăng tốc độ lên

gấp mấy lần, càng nghe nói có thể ngày đi ngàn dặm.

Loại võ kỹ chuyên về tốc độ này cũng chỉ có ba bộ trong toàn Công Pháp Các,

mà đây là bộ có phẩm giai cao nhất trong đó.

Và đây cũng là bộ khó luyện nhất trong ba bộ, trong Cẩm Y Vệ hầu như không

ai nguyện ý luyện nó.

Nhưng đối với Lâm Mang mà nói, vấn đề này hiển nhiên không tồn tại.

Ngược lại tại đây có rất nhiều các loại võ kỹ về quyền, đao.

Ngoài ra, trong tay hắn còn có một bộ 《 Mê Ảnh Quyền 》 , cũng thuộc Bát

Phẩm hạ.

Cái tên nghe không tệ nhưng uy lực lại bình thường.

So với quyền pháp thì hắn thích đao pháp hơn, dũng mãnh cương tiến, dứt khoát

nhanh gọn.

Hắn làm vậy là để đề phòng ngộ nhỡ ngày nào đó Tú Xuân Đao bay khỏi người,

chưa đến nỗi thiếu thủ đoạn chiến đấu.

Bỗng lúc này, Vương Đại Thắng vội vàng chạy tới từ bên ngoài Công Pháp

Các, thần sắc lo lắng nói: "Đại nhân, Vương Khôn tới."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!