Bất kì môn võ kỹ nào, sau khi tu luyện đến viên mãn đều có thể phát ra uy lực
khó có thể tưởng tượng.
Lấy nội tình Thiết Bố Sam của hắn hiện giờ, kết hợp với Kim Ô Đao Pháp đã
đạt tới viên mãn, hẳn là có đủ năng lực chống lại Tiên Thiên trung kì thông
thường.
Trong giang hồ, võ lâm nhân sĩ bình thường tu luyện võ kỹ đến đại thành thì sẽ
không tiếp tục tu luyện thêm nữa.
Đạt tới viên mãn quá khó khăn!
Tu luyện võ kỹ cần nhất chính là thời gian, thời gian hao phí khi tu luyện viên
mãn một môn thất phẩm võ kỹ cũng đủ để bọn hắn tu hành một môn lục phẩm
võ kỹ khác.
Nhưng mà trong thành này, lục phẩm võ kỹ tuyệt đối thuộc vào loại hiếm.
Với thành tựu Kim Ô Đao Pháp thất phẩm viên mãn hiện tại của hắn, tuyết đối
vượt qua hơn chín mươi phần trăm người tu luyện tại đây rồi.
"Hãy cứ chờ đi"
"Ta rất nhanh sẽ quay trở lại."
Lâm Mang ngẩng đầu nhìn trăng tàn lấp ló sau đám mây đen trên bầu trời, trong
mắt lộ ra quang mang lạnh lùng.
Theo hắn biết, tại Cẩm Y Vệ có rất nhiều Bách Hộ cảnh giới tiên thiên cảnh.
Lúc trước hắn bị đẩy đến đây, chức vị bách hộ cũng bị đoạt, nguyên nhân chính
trong đó cũng là do không đủ thực lực.
Kế thừa chức vị theo kiểu cha truyền con nối, kì thực cần phải có thực lực
tương xứng với bậc cha chú trước đây.
Duy chỉ có hắn, là một trường hợp tương đối đặc biệt.
Cái gì mà chờ hắn ma luyện một thời gian rồi mới nhậm chức, đấy chỉ là lời
biện hộ hoa mĩ để tống khứ hắn đi mà thôi.
Đơn giản tắm rửa một phen, Lâm Mang lên giường ngủ.
Một đêm chẳng có gì xảy ra…
...
Ngày hôm sau, trời vừa tờ mờ sáng, Lâm Mang liền xách đao đi tới sân huấn
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!