Mùa đông, năm Vạn Lịch thứ mười hai.
Bên ngoài Nguyên Giang Thành đang nghênh đón trận tuyết lớn đầu tiên.
Tuyết rơi dữ dội từ rạng sáng đến sáng sớm, cả tòa thành như bị bao phủ trong
một màn tuyết trắng xoá.
Tại một tiểu viện ngụ phía đông thành Nguyên Giang, gió rét thấu xương lùa
qua cửa sổ, khiến Lâm Mang nằm trên giường phải thức giấc.
Nhìn hoàn cảnh vô cùng lạ lẫm trước mắt, trong đầu Lâm Mang hiện lên vô số
ký ức xa lạ.
Ít lâu sau, hắn kinh ngạc phát hiện mình — vậy mà đã xuyên việt!
Địa điểm hiện tại hình như là triều Minh.
Sở dĩ không chắc chắn, là bởi triều Minh này khá khác với hắn biết.
Năm nay, Chu Tái Dục xuất bản 《 Luật Lữ Tinh Nghĩa 》 .
Ừm, cái này rất bình thường.
Nhưng điều bất thường, chính là năm nay, Tào công công Đông Xưởng lấy thân
thể tàn khuyết bước vào Tông Sư chi cảnh ở Đại Tuyết Sơn.
"Vãi chưởng!"
Lâm Mang sửng sốt.
Đây là cái triều Minh quái quỷ gì?
Mà vị Tào công công kia, chính là Tào Chính Thuần khiến cả võ lâm lui nửa
bước.
Nếu chỉ vậy thì thôi, quan trọng còn có Kiếm Thánh Thu Đồ gì gì đó được chọn
làm một trong Thập Đại Tông Sư.
Đúng rồi, có thêm một vị Tây Xưởng Vũ Hóa Điền trứ danh.
Chủ nhân thân thể sở dĩ biết những thứ này là nhờ vào thân phận đặc thù của
hắn.
Cẩm Y Vệ!
Tuy nhiên chủ nhân thân thể này cũng chẳng phải xuất thân Cẩm Y Vệ chính
thống, mà là kế thừa chức quan của phụ thân hắn.
Hiện giờ hắn là Tiểu Kỳ Cẩm Y Vệ.
Thiên phú luyện võ của chủ nhân thân thể vốn thấp kém, lại bởi vì cha truyền
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!