Chương 49: Bên ngoài con đập

Ánh sáng mờ mờ, giống như ánh sáng của đèn cấp cứu chúng tôi nhìn thấy lúc trước, không biết nơi phát ra ánh sáng là nơi nào.

Bây giờ đành nhắm mắt làm liều thôi, chỉ cần thoát khỏi nơi này, dù có phải đi qua dầu sôi lửa bỏng, tám tầng địa ngục, chúng tôi cũng phải đi.

Ba nhánh trong đường hầm rõ ràng đều dẫn tới một địa điểm, khỏi phải do dự nhiều, chúng tôi quyết định tiếp tục đi sâu vào trong, leo lên trên

mười mấy mét nữa thì tới đỉnh.

Một góc trên đỉnh có cửa thông gió được

chắn bằng tấm lưới sắt, nhưng băng đã phủ kín mặt dưới, các mắt cáo đều

bị bịt kín, tạo thành một tảng băng, ánh sáng chiếu ra từ sau lớp băng

đó, có điều tình hình cụ thể phía sau tấm lưới như thế nào thì chúng tôi không nhìn rõ được.

Mã Tại Hải bỏ hết đạn trong súng ra, rồi

dùng báng súng đập vào tấm lưới, nhưng vị trí chỗ này quá hẹp nên không

thể dùng hết sức được, cậu ta đập hồi lâu mới đẩy được lớp lưới sắt ra.

Gió lạnh từ đằng sau thổi thốc tới, cường độ mạnh đến nỗi khiến tôi suýt nữa ngạt thở.

Tôi vội vàng quay đầu hít một hơi sau đó lấy áo

khoác bịt mũi. Tôi ngó ra ngoài nhìn, nhưng chỉ thấy một màn không gian

mờ ảo tăm tối, không có gì ngoài đó.

Ba người chúng tôi nhìn nhau rồi bỗng nhiên hiểu ra vấn đề. Bên ngoài kia không phải là căn phòng

gì, mà nó chính là khoảng không gian rộng lớn, sâu hút nằm phía ngoài

con đập, từ đây nhìn ra, chỉ thấy một không gian vô tận, chỉ có những

cơn gió mạnh từ nơi nào thổi tới, táp vào mặt chúng tôi. Ống thông gió

này chính là nơi thông ra ngoài phòng. Càng nghĩ tôi càng thấy lý giải

này hết sức hợp lý.

Sương mù bên ngoài cũng đã tan hết, tôi chiếu đèn ra xem nhưng không nhìn thấy gì cả. Mã Tại Hải bảo để cậu ta thò

đầu ra nhìn thử, chúng tôi liền túm chặt áo khoác của cậu ấy lại, để cậu ấy thò đầu ra ngoài, nhưng vừa thò ra, thì một cơn gió mạnh bất ngờ ào

tới, giận dữ thổi tung áo cậu ta lên, người cậu ta nhoài ra ngoài như

thể đang bị ai đó kéo về hướng đó.

Cậu ta sợ hết hồn, chúng tôi

vội vàng giữ chặt lại, cậu ấy mới không bị rơi xuống. Vương Tứ Xuyên

gắt:

"Mau lên, nhìn xem có cái gì không!"

Cậu ta nằm rạp trên hốc thông gió, cầm đèn pin chiếu một lượt xem xét tình hình bên ngoài, sau

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!