Tiếng còi báo động
không biết từ nơi nào vọng tới, vang khắp không gian rộng lớn và tối
tăm, tần suất ngày càng khẩn cấp, chúng tôi tập trung hết sức để nhìn
nhưng không thể thấy bất cứ động tĩnh gì giữa màn đêm, xung quanh bao
trùm một bầu không khí bất an, khiến tôi chỉ muốn co cẳng chạy trốn,
nhưng bốn phía đều không có đường thoát. Trong thời khắc bất an đó, trên nóc máy bay, giữa tiếng rền rĩ của còi báo động, chúng tôi chỉ biết
buông tay bất lực chờ đợi hiểm nguy tới gần.
Thế nhưng, một tình
huống bất ngờ xảy ra, khi còi báo động hú được chừng năm phút thì đột
nhiên ngừng lại, chúng tôi chưa kịp phản ứng gì thì bỗng một loạt âm
thanh ầm ầm vọng tới, nghe như tiếng xoay chuyển của máy móc, tiếng nước chảy trong bóng tối dưới hạ lưu cũng gầm gào dữ dội.
Tôi lo lắng nhấp nhổm nhìn về phía phát ra âm thanh, nhưng không biết nó bắt nguồn
từ đâu, đến xác chiếc máy bay dưới chân cũng rung lắc nhè nhẹ bởi tiếng
ồn đó. Cúi đầu nhìn xuống bên dưới tôi thấy dòng chảy xung quanh chiếc
máy bay càng lúc càng cuồn cuộn mãnh liệt, nhưng mực nước thì lại có
chiều hạ xuống.
Lẽ nào đây là một con đập? Ý nghĩ đó bỗng nhiên
vụt xuất hiện trong đầu tôi. Âm thanh báo động lúc nãy rõ ràng là âm
thanh đặc trưng của hệ thống còi báo động khi mở van xả lũ, không ngờ
quân Nhật lại xây dựng một con đập dưới dòng sông ngầm này.
Tôi
thấy điều này thật khó tin, nhưng so với việc một chiếc máy bay có thể
rơi xuống dưới này, thì việc xây dựng một con đập ở đây nghe ra còn có
vẻ hợp lý hơn. Tôi và đội phó đưa mắt nhìn nhau, rồi nhìn xuống dòng
nước bên dưới và thần người ra.
Mực nước hạ xuống rất nhanh, chỉ
nửa tiếng sau đã rút xuống đến mức lộ hết cả đám bao tải chứa thây
người, vô số những bao tải lô nhô xếp xung quanh chiếc máy bay. Khung
cảnh đó thật khủng khiếp! Trong bóng đêm quánh đặc, bạn sẽ có cảm giác
không phải nước rút xuống mà là đám bao tải đang không ngừng trồi lên,
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!