Đó là mẩu giấy giống
hệt như mẫu giấy tôi đã thấy lúc trước ở bãi đá, vẫn là mẩu giấy xé vội
từ quyển sổ tay an toàn lao động, chất lượng giấy lúc đó không thể bằng
giấy bây giờ, chúng dày cộp, sần sùi, thô ráp, màu vàng xỉn. Tôi mở ra
xem, vẫn cũng một kiểu chữ như mẩu giấy trước:
"Đi xuống bên dưới hố sụt."
Mấy chữ này tôi viết rất ẩu, ẩu tới mức tôi phải cố gắng
lắm mới luận ra được, chắc là nó phải được viết trong lúc rất vội. Nhìn
mấy chữ này, tim tôi bỗng đập thình thích. Tiếp tục đi xuống dưới cái hố sụt này sao? Phản xạ theo thói quen của tôi lúc đó là ngoái lại nhìn
cái hố đằng sau hàng rào chắn thép gai
Cái hố nằm cách chúng tôi
không xa, tất cả các dây cáp điện giống như những xúc tu của con bạch
tuộc tập trung cả ở đó, nó tạo thành từng chùm, từng chùm một, còn dòng
nước thì chen qua những sợi cáp điện này đổ xuống dưới đó.
Phải đi xuống cái hố này sao?
Tôi thực sự kinh ngạc, không hiểu đã xảy ra chuyện gì, nên tiếp tục thò tay mò vào túi một lần nữa, lần này thì chỉ thấy có thuốc lá, không tìm
thấy mẩu giấy nào nữa, tôi băn khoăn không biết ai đã nhét mảnh giấy vào túi mình?
Lúc trước gặp tờ giấy nhắc phải cẩn thận với Bùi
Thanh, tôi không để ý lắm vì nghĩ đó là do Trần Lạc Hộ ác ý làm, nhưng
lúc này lại tiếp tục nhận được một mẩu giấy nữa, tôi không thể làm như
chưa từng xảy ra chuyện gì được.
Lúc tôi móc mẩu giấy ra hội
Vương Tứ Xuyên đều đứng cả ngay bên cạnh, họ đều nhìn thấy hết, thấy mặt tôi biến sắc khi đọc mẩu giấy, mọi người đều xúm lại xem.
Tôi biết một
mình tôi cũng không thể xử lý được việc này, liền đưa mẩu giấy đó cho
Vương Tứ Xuyên, để họ cùng đọc và thỏa luận xem đây rốt cuộc là chuyện
gì.
Vương Tứ Xuyên đọc xong liền hít một hơi rồi bảo đó là ám
hiệu gửi tôi, nhưng mẹ cha thằng nào đã làm chuyện này? Sao nó lại phải
chọn cách này? Lẽ nào trong đội ngũ của chúng tôi lại có gián điệp?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!