Loại lồng sắt này
được gọi là nhà tù dưới nước, đây là một thiết kế của người Nhật
thường thấy ở vùng ba tỉnh Đông Bắc, phần trên của loại lồng này chỉ nhô lên khỏi mặt nước một chút, người bị nhốt trong đó chỉ thò được mặt qua những thanh chắn, thò được mũi lên để thở.
Trong cái lạnh của dòng nước ngầm này, cùng lắm họ chỉ duy trì được tư thế thở đó chừng vài ngày,
rồi sẽ bị tự ngạt thở mà chết.
Trên đoạn sông này, dập dềnh trong nước không biết bao nhiêu là những chiếc lồng kiểu đó, đầy sông một màu đen kịt, nếu không nhìn kĩ thì khó có thể phát hiện ra.
Chúng tôi chụm
mấy cái đèn lại chiếu xuống mới thấy dường như giữa những chiếc lồng còn phập phù hình thù gì đó, không biết cụ thể là gì, nhưng chỉ thấy lạnh
sống lưng.
Vương Tứ Xuyên kể đã từng nghe những người già trước
đây kể lại, người Nhật từng nhốt người dưới những chiếc lồng này, người
bị nhốt không đơn thuần chết bởi ngạt nước mà rất dễ chết chìm ở đây.
Trong nước chắc chắn có nhiều đỉa, mọi người đi đứng phải rất cẩn thận
không được tùy tiện nhảy xuống.
Chúng tôi nghe thấy thế thì chân
tay rụng rời, tim đập thình thịch. Đội phó bảo nơi đây lạnh thế này, lấy đâu ra đỉa? Vương Tứ Xuyên nói đỉa với lạnh không liên quan gì nhau, ở
những vùng thảo nguyên mà còn có đỉa nữa là, bình thường sau mỗi trận
mưa, những con đỉa đói lại nổi lên lềnh phềnh.
Chúng tôi là những người chuyên vượt suối băng rừng, đều hiểu sự nguy hiểm của loài vật
hút máu này, đỉa hay vắt tuy không nguy hiểm đến tính mạng, nhưng luôn
khiến người ta cảm thấy gớm ghiếc, kinh tởm, nếu bị nó đốt, có khi còn
nhiễm bệnh sốt rét, nên nó đã trở thành một trong những đối tượng đề
phòng hàng đầu trong công việc khảo sát ở những nơi rừng rú thế này.
Nghe Vương Tứ Xuyên nói vậy, chúng tôi đều thấy không thể xem nhẹ chuyện
này, vậy là người nào người nấy vội vàng túm chặt gấu quần lại, nhét vào trong ủng. Bình thường đỉa chưa được hút máu có kích thước rất nhỏ,
những khe nhỏ trên quần cũng không thể cản được nó, cho nên chúng tôi
phải lót thêm vào trong quần những lớp vải xô.
Sau khi chuẩn bị
xong xuôi, chúng tôi kiểm tra kĩ lại một lần nữa, rồi mới tiếp tục xuống nước. Đội phó đội quân trang trên đầu, là người xuống nước đầu tiên.
Chúng tôi giống như một đội quân thất trận, cứ thế lội dưới dòng nước.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!