Viết đến đây hẳn
nhiều độc giả sẽ ngạc nhiên không hiểu gì, kì thực, lúc đó tôi cũng
không biết sự việc thế nào. Những gì bước vào tiểu thuyết và ngoài đời
thực khác nhau một trời một vực. Tiểu thuyết còn có thể rào trước đón
sau được, nhưng nếu là ghi chép thì phải tôn trọng sự thật. Tại nơi này, tôi gặp Viên Hỷ Lạc, đây là một sự thật, tôi có nằm mơ cũng không nghĩ
mình có thể gặp cô ấy ở nơi này.
Ban đầu tôi không tin, nhìn lại
cẩn thận một lượt, đúng là cô ấy, tôi tự nhiên run lên, nghĩ bụng làm
sao cô ta lại có mặt ở đây?
Viên Hỷ Lạc cũng là kĩ sư khảo sát,
tuy rằng tuổi tác cũng tương đương chúng tôi, nhưng về cấp bậc thì hơn
hẳn. Đó là vì cô ấy được cử đi học ở Liên Xô về, nhận được nhiều ưu đãi
hơn chúng tôi. Tôi với cô ấy từng làm chung một lần ở một đội khảo sát.
Hồi đó cô ấy là đội phó, ngoài kiến thức được học khi du học ở Liên Xô
về, cô ấy còn thực sự là người rất chăm chỉ. Tôi thì làm việc cứ ào ào,
nên thường xuyên bị khiển trách, có điều xử lý công tư của cô ấy rất
thoáng nên chúng tôi làm việc với nhau tương đối thoải mái. Cô ấy luôn
là người dẫn đầu trong mọi việc, Bùi Thanh biết cô ta, có lẽ cùng vì lý
do ấy.
Nhóm chúng tôi có cả thảy hai mươi tư người, đương nhiên
không có phụ nữ, bây giờ có cô ấy xuất hiện ở nơi này, tất nhiên sẽ
khiến chúng tôi bối rối. Tôi xem những vết thương trên mặt và trên người cô ấy, thấy tình hình rất kì lạ, không hiểu sự việc gì đã xảy ra.
Thân nhiệt cơ thể Viên Hỷ Lạc hạ xuống rất thấp, lúc đó chúng tôi không còn
thời giờ để tìm hiểu xem làm sao cô ta lại xuất hiện ở nơi này nữa. Mấy
người đành rút thăm, cuối cùng Vương Tứ Xuyên nhận nhiệm vụ thay quần áo cho cô ấy.
Người cô ấy đầy vết thương, chỗ nào cũng thấy vết bầm tím hay máu tụ, nhìn vào thật khủng khiếp. Hai đầu gối và hai cánh tay
bầm dập đầy thương tích, nếu như không được tận mắt chứng kiến bãi đá và bãi lưới sắt ở nơi này thì lại tưởng cô ấy vừa trải qua một trận cực
hình mới tới được đây.
Thế nhưng chuyện này lại không ảnh hưởng tới tính mạng, điều nghiêm trọng là thân nhiệt của cô ấy. Bộ trang phục trước
khi gặp Vương Tứ Xuyên nay đã bị ướt hết, có lẽ cơ thể của cô ấy đã chịu lạnh từ lâu trước đó, môi của cô ấy đã tím ngắt rồi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!