Chương 9: (Vô Đề)

Cả lớp im lặng đến mức căng như dây đàn, ai cũng như đang nín thở, chỉ chờ khoảnh khắc kết quả được công bố.

Chỉ có Tô Vân vẫn ung dung như thường, cúi đầu tiếp tục cặm cụi làm mấy đề tự luyện.

Mà cũng phải nói, cái cảm giác bơi lội thỏa thích trong biển đề thi… thật sự rất sảng khoái.

Điền Hiểu Kỳ thì khỏi nói, biết thừa mình vẫn lẹt đẹt tầm trung dưới, nhưng cái cảm giác chờ đợi điểm số vẫn khiến cô nàng rũ rượi chẳng còn chút sức sống.

Cô nàng bèn len lén chọc Tô Vân, nhỏ giọng hỏi: "Cậu thật sự không thấy sợ hả?"

Tô Vân cũng đáp lại bằng giọng nhỏ xíu: "Sợ.

"Nghe được câu trả lời, Trương Giai Kỳ quay đầu liếc nhìn cô. Gương mặt Tô Vân bình thản, chẳng thấy bóng dáng sợ hãi ở đâu. Cô bạn ngốc bạch ngọt Điền Hiểu Kỳ cũng nghi ngờ hỏi lại:"Thật không đó?"

Tô Vân gật đầu: "Ừ.

"Điền Hiểu Kỳ nhìn Tô Vân, vừa rối rắm vừa ngơ ngác, kết quả quên béng cả việc hồi hộp. Đúng lúc này, thầy Lý sải chân bước vào lớp,"bịch" một tiếng ném xấp bài thi xuống bàn, giọng nghiêm như ra trận:

"Bình thường thì lơ là nghe giảng, đến lúc thi lại hoảng loạn! Kết quả thế nào? Toàn quân bị diệt! Mấy đứa có biết"toàn quân bị diệt" nghĩa là gì không hả?"

"Thật sự làm tôi quá thất vọng!"

"Đây là lứa học sinh khiến tôi mất mặt nhất từ trước tới nay!"

Nhìn thấy học trò bên dưới mặt tái mét, mắt tròn xoe như nai vàng, thầy Lý cuối cùng cũng chịu đổi giọng, sắc mặt hòa hoãn hơn, khóe môi còn lộ ra chút đắc ý:

"Nhưng cũng không phải tất cả đều tệ. Lần này có một bạn làm rất tốt, chính là Tô Vân."

"Tình hình của em ấy thì ai cũng rõ, thành tích trước giờ bấp bênh, chẳng ai tin được. Nhưng ngay lúc then chốt này, em ấy đã chọn cách tự mình nỗ lực  và sự nỗ lực ấy đã mang lại kết quả xứng đáng!

"Thầy Lý phát bài thi xuống cho cả lớp, bảo mọi người tự xem qua điểm của mình trước. Tô Vân thì chẳng ngạc nhiên gì với kết quả. Sau khi hiểu những ký ức và kiến thức của nguyên chủ, những bài giảng trước đây cô từng nghe bỗng trở nên rõ ràng như in. Làm bài tốt là chuyện hiển nhiên. Nếu làm không tốt mới cần nghiêm túc xem lại bản thân sai chỗ nào. Tuy nhiên, lời khen dành cho cô lại khiến không ít người trong lớp khó chịu, bàn tán xì xào:"Chó ngáp phải ruồi thôi, giỏi thật thì lần nào cũng giỏi đi xem nào."

"Ai chẳng biết cô ta là hạng người gì, mà cũng bày đặt chăm học?"

"Không tin nổi. Nhìn là biết chẳng có khả năng thi được điểm cao."

"Đúng đấy, mỗi ngày thì lười nhác, giờ đùng cái vươn lên? Ai mà tin được."

Những lời nói đầy ác ý từ bốn phương tám hướng dội tới, khiến bầu không khí xung quanh Tô Vân chùng xuống hẳn.

Nghe giọng điệu của bọn họ mà thấy rõ.

Trong mắt họ, học sinh yếu kém thì vĩnh viễn không có tư cách trở thành người giỏi.

Dựa vào đâu mà bị khinh thường như vậy chứ?

Lúc này, Kiều Phỉ đang cầm bài thi trong tay, ánh mắt dừng lại nơi câu hỏi lớn cuối cùng. Nhìn con số phía dưới bị cô xóa nhòe, mặt cô ta đỏ bừng, trong lòng vô cùng khó chịu.

Cô ta còn nhớ rõ lúc vừa thi xong, mấy đứa chị em cùng nhóm đã ngồi túm tụm lại bàn tán về Tô Vân, ai nấy nói chắc như đinh đóng cột là cô ta làm không ra gì. Kết quả bây giờ bị vả mặt một cú đau điếng, nước mắt đã lưng tròng, chỉ cần ai nói thêm câu gì là khóc ầm lên ngay.

Lần này Trương Giai Kỳ thi cũng ổn, điểm số nhỉnh hơn lần khảo sát tháng trước một chút. Tuy so với thành tích cũ vẫn còn kém, nhưng ít ra cũng không tụt thêm. Với cô ta, vậy là đủ hài lòng rồi.

Chờ cả lớp yên lặng lại, thầy Lý mới cất giọng, ánh mắt quét khắp phòng: "Biết sự khác biệt giữa điểm tuyệt đối và điểm 149 không?"

"Đó là một vạch đó không phải ai cũng có thể vượt qua. Mà hiện tại, Tô Vân đang đứng ở bên kia vạch đó, đợi các em đuổi theo.

"Vừa dứt lời, cả lớp im phăng phắc, một cây kim rơi xuống cũng nghe rõ. Nếu chỉ là thi khá, mọi người còn có thể tự an ủi"hên xui thôi", nhưng đây là điểm tuyệt đối, điều đó chỉ chứng minh một chuyện: Tô Vân thực sự đã học giỏi lên, không còn là tin đồn vớ vẩn nữa.

Sự thật này khiến không ít học sinh giỏi tự cao tự đại cảm thấy khó nuốt. Bọn họ cày cuốc ba năm trời, còn Tô Vân chỉ nghiêm túc ba ngày đã vượt mặt, chuyện này… ai mà chấp nhận được!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!