Về đến nhà, vừa nghe thấy tiếng gõ cửa, Thịnh Dĩnh mỉm cười ra mở.
Nhưng khi thấy Tô Vân dẫn theo hai người đàn ông, ánh mắt cậu ta liền thay đổi. Cứ như đang nhìn một gã bạn trai phản bội dẫn người mới về nhà vậy.
Tô Vân chỉ khẽ gật đầu, ra hiệu: "Cho họ vào đi.
"Cô chẳng buồn giải thích gì thêm, bình thản đi vào nhà vệ sinh rửa mặt. Thẩm Yến thì cởi chiếc áo khoác dính bẩn ra, vẻ bình tĩnh và khí chất trầm ổn của một"Tổng giám đốc Thẩm
"dường như cũng theo đó mà quay lại, khác hẳn vẻ luống cuống khi nãy. Tô Vân bước ra, nhìn anh một cái rồi hỏi:"Còn đau không?"
"Đau."
Hai người đối thoại qua lại, đúng lúc Thịnh Dĩnh cũng vừa pha trà xong, bưng đến trước mặt Tô Vân.
Cậu ta tỉ mỉ chuẩn bị loại trà linh hoa anh đào, hương thơm nhàn nhạt thoang thoảng, mang theo cảm giác cổ xưa rất đặc biệt.
Còn Thẩm Yến và Đường Phái thì không may mắn như vậy. Bọn họ chỉ được uống tạm mấy lá trà bình thường ngâm bằng nước sôi, có còn hơn không, coi như là có lòng tiếp khách.
Trên mặt Thẩm Yến hiện rõ vẻ bất mãn, hoàn toàn không che giấu.
Tô Vân chỉ liếc nhẹ một cái, không nói gì thêm. Cô quay sang nhìn Thẩm Yến, bắt đầu suy nghĩ cách giúp anh chữa thương.
Nếu là trong thời kỳ linh khí đã phục hồi, chút thương tích này chỉ cần hái đại một nhánh linh thảo rồi nấu lên là khỏi. Nhưng bây giờ… những thứ quý giá như linh thảo không dễ gì kiếm được.
Cô ngẫm nghĩ một lát, sau đó nói: "Đưa tay ra đây.
"Cô đã nghĩ xong, dùng cách đơn giản nhất để chữa trị: song tu*. *"Song tu" trong văn tu tiên không nhất thiết mang nghĩa nhạy cảm, nó chỉ đơn giản là hình thức kết hợp tu luyện giữa hai người, để mượn linh lực hỗ trợ nhau chữa thương hoặc nâng cao tu vi.
Tô Vân truyền linh khí trong cơ thể mình qua các huyệt đạo, dẫn nhập vào người Thẩm Yến. Sau khi linh khí lưu chuyển một vòng trong kinh mạch đối phương, cô lại thu hồi về.
Quá trình này khiến hai người vô thức tiếp nhận khí tức của nhau. Chuyện này có mặt tốt và xấu, nhưng vào lúc này, cô cũng chẳng thể nghĩ xa hơn được.
Thẩm Yến chỉ cảm thấy một luồng khí ấm áp dịu nhẹ lặng lẽ chảy vào cơ thể mình, len lỏi khắp kinh mạch, mang theo cảm giác tê tê ngứa ngáy, khiến người ta khó chịu cũng khó cưỡng.
"Ưm…
"Âm thanh vô thức thoát ra từ kẽ môi. Khi bắt gặp ánh mắt quan tâm của Tô Vân nhìn sang, Thẩm Yến vội vàng siết chặt hàm răng, cố gắng kìm nén và giữ bình tĩnh. Tô Vân truyền thêm một ít linh khí nữa, đồng thời nói:"Nhớ kỹ cách vận hành này. Sau này có thể dựa theo lộ tuyến đó mà tu luyện."
Đây là một loại tâm pháp vận khí cơ bản, dùng trước khi đạt tới cảnh giới Kim Đan. Lúc này, việc tu luyện chủ yếu vẫn giống như máy móc, tích góp linh khí từng chút một.
Tâm pháp này tương đối ổn định và ôn hòa, dù tốc độ hấp thụ linh khí có hơi chậm. Nhưng với người có thiên phú vượt trội như Thẩm Yến, tốc độ chậm cũng chẳng là vấn đề, thiên phú tốt đủ để bù lại tất cả.
Điểm quan trọng nhất là loại tâm pháp này giúp dưỡng lại linh mạch đã bị tổn thương, cũng chính là lý do hầu hết mọi người đều lựa chọn nó.
Thẩm Yến nghiêm túc gật đầu, cuối cùng cũng không còn bị phân tâm nữa, hoàn toàn đắm chìm vào cảm giác vận công tu luyện này.
Khi hai người thu công, trời đã về đêm.
Trăng đã treo lơ lửng trên đầu cành liễu, ánh trăng cong cong, tinh khôi và rạng rỡ.
Thẩm Yến – người vừa như được mở ra một cánh cửa mới – đưa hai tay ra nhìn, nhưng chưa kịp cảm khái khí thế bừng bừng gì cả thì đã thấy lòng bàn tay mình dính đầy bụi bẩn xám xịt.
Mặt lập tức đỏ bừng, ngập ngừng nói: "Tôi có thể... tắm rửa một chút không?
"Bộ dạng anh lúc này, thực sự không thể nào bước chân ra ngoài được. Tô Vân nhìn chằm chằm anh một lúc. Mãi đến khi thấy cả vành tai anh cũng đỏ rực lên, cô mới nhẹ nhàng gật đầu. Thẩm Yến cảm thấy đời mình chưa từng có lúc nào lúng túng đến thế. Lúc gặp được Tô Vân, anh giống như một thiếu niên chưa từng có bất kỳ kinh nghiệm nào, cứ thế tự làm trò cười. Ngay lúc anh bước vào phòng ngủ, phía sau vang lên giọng trêu chọc của Tô Vân:"Chữa trị cho anh thu phí 10 triệu tệ, tắm rửa tính mười ngàn.
Xét thấy là khách quen, thôi xóa lẻ, chuyển cho tôi 11 triệu tệ là được."
Bước chân Thẩm Yến hơi khựng lại, sau đó đáp gọn: "Được."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!