Cảm giác được luồng khí khác lạ ập đến trong thoáng chốc, Tô Vân lập tức ngẩng đầu đầy cảnh giác, ánh mắt khóa chặt vào người Tô Phỉ.
Cô ta đang ngơ ngẩn nhìn về phía không trung, nơi ánh bình minh rực rỡ đẹp đến chói mắt đang nhuộm sắc trời một lớp hồng mờ mịt, mang theo một vẻ yêu dị khó tả.
Tô Vân khẽ nheo mắt, mở lịch ra xem, còn đúng bảy ngày nữa là đến tiết Thanh Minh.
Cũng là lúc "Ngày Quỷ Động (Tiểu Quỷ Tiết)*" lặng lẽ bắt đầu.
*Ngày Quỷ Động (Tiểu Quỷ Tiết) là cách gọi ẩn dụ hoặc dân gian hiện đại để chỉ thời điểm trước tiết Thanh Minh, thường rơi vào cuối tháng 3
- đầu tháng 4 âm lịch.
Ngày này âm khí dâng cao, khí trầm lan tỏa.
Người nào yếu bóng vía, bát tự yếu sẽ rất dễ bị ảnh hưởng, thậm chí là không chịu nổi. Người xưa cho rằng vào khoảng thời gian này, âm khí bắt đầu mạnh dần lên, linh hồn, cô hồn dã quỷ dễ hoạt động hơn. Vì vậy người yếu vía sẽ dễ bị ảnh hưởng, mộng mị hoặc ốm đau.
Do đó, dân gian mới gọi vài ngày trước Thanh Minh là "Tiểu Quỷ Tiết" — tức "Tiết của những con quỷ nhỏ
". Vào dịp này, thứ tà niệm sâu kín nhất trong lòng người ta sẽ bị khơi dậy, bị phóng đại vô hạn, dẫn dắt họ bước từng bước về phía sai lầm. Rồi chết. Trong ngày những Ngày Quỷ Động như hôm nay, tà niệm hóa thành âm khí giữa trời đất, tăng thêm nhân số cho đội quân âm linh. Tô Vân thu ánh mắt lại, tập trung vào bài thi trước mặt. Được điểm tuyệt đối tuy đã tốt, nhưng vẫn chưa đủ. Cô vẫn thấy chưa"ăn" đủ, một số dạng đề vẫn cần phải nghiền ngẫm sâu hơn.
Nhưng mà... tiết Thanh Minh sắp đến rồi. Có lẽ cô nên chuẩn bị thêm vài lá bùa hộ thân và bùa công kích dự phòng. Nhỡ đến lúc cần mà linh khí lại không đủ thì phiền.
Trong thời kỳ hỗn loạn như bây giờ, điều quan trọng nhất là thực lực.
Nếu không có những lá phù chú kia để trợ giúp, e rằng cô chết sẽ rất thảm, kiểu thảm đến mức không thể tả nổi.
…
Đến giờ trưa ăn cơm, Tô Vân và Điền Hiểu Kỳ tay trong tay cùng nhau đi về phía nhà ăn. Vừa bước ra khỏi cửa lớp, họ liền thấy Thịnh Dĩnh, dáng người cao ráo, tuấn tú như ngọc, tựa như một quân tử ôn hòa khiêm nhường.
Cậu ta cầm chiếc dù tre xanh, lặng lẽ đứng trong mưa đợi họ.
"Cậu đến rồi sao?
"Tô Vân hơi ngạc nhiên nghiêng đầu nhìn cậu ta, trước tiên liếc đến hộp cơm trong tay cậu ta. Thịnh Dĩnh khẽ mỉm cười, khóe mắt ánh lên tia sáng:"Ừ, ở nhà cũng chẳng có việc gì, nên tiện tay làm chút đồ ăn mang tới cho cô. Dù sao thì bên ngoài cũng không được sạch sẽ cho lắm.
"Tô Vân tươi cười rạng rỡ, vui vẻ nhận lấy hộp cơm. Lúc này Điền Hiểu Kỳ định tách ra đi đến nhà ăn một mình, nhưng lại bị Tô Vân kéo lại khiến cô nàng đột nhiên nhận ra: hóa ra ngày thường Tô Vân sống đúng kiểu"cuộc đời thần tiên
"như thế nào. Lúc này, ánh mắt Thịnh Dĩnh nheo lại, khi thấy Điền Hiểu Kỳ đang nhìn về phía này, liền dịu dàng cười hỏi:"Muốn cùng ăn không?"
Cảm giác như bị diều hâu nhìn chằm chằm, Điền Hiểu Kỳ rùng mình một cái, lập tức nhảy dựng lên và quay người bỏ chạy:
"Không không! Tớ với Trương Giai Kỳ đi cùng nhau, không chơi chung với hai người đâu!"
Vừa dứt lời, cô nàng vút một cái chạy mất, còn không quên quay đầu lại làm mặt quỷ với Tô Vân.
Đừng tưởng cô nàng đã quên, người kia chính là linh tộc đó, linh tộc! Chỉ cần nhìn thôi mà da đầu đã muốn tê dại rồi, chỉ có Tô Vân là chịu được nổi.
Tô Vân và Thịnh Dĩnh cùng nhau tìm đến một cái đình nhỏ, sau khi mở hộp đồ ăn ra, cô lập tức hít một hơi thật sâu đầy thỏa mãn.
Món ăn được bày biện tinh tế, màu sắc đến hương thơm, rồi đến mùi vị đều hoàn hảo, bày ra đẹp mắt như thể đang lặng lẽ nằm chờ được cô nếm thử, ban cho chút "ân sủng".
"Ưm... nếu như cậu có thể mãi giữ vững trình độ nấu nướng như thế này, thì cứ bên cạnh tôi luôn có vị trí cho cậu.
"Tô Vân vừa xoa bụng tròn mãn nguyện, vừa tha thiết nhìn sang Thịnh Dĩnh. Đối phương khẽ"ừ" một tiếng, ánh mắt vô cùng dịu dàng.
"Tách.
"Một nữ sinh định chụp lén đã quên tắt âm chụp ảnh. Khi thấy cả hai người cùng quay đầu nhìn về phía mình, cô nàng đỏ bừng mặt, vội vàng lấy tay che mặt rồi bỏ chạy mất hút. Cô nàng kia dù đã cố nhịn nhưng cuối cùng vẫn không kìm được, đem bức ảnh mình vừa chụp đăng lên mạng, kèm theo dòng trạng thái đầy ngưỡng mộ:"A a a, ghen tị phát khóc!
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!