Chương 3: (Vô Đề)

Đại hiền giả khát khao cái chết

- Chương 3

Sau khi rơi vào thế giới của , tôi khao khát tìm kiếm nhân vật chính Irkus. Bởi vì cậu ta là người duy nhất mà tôi có thể biết trong cuốn tiểu thuyết này.

Tất nhiên, tôi cũng biết về sự tồn tại của tên phản diện Ra… gì đó, nhưng tôi nghĩ tìm nhân vật chính sẽ dễ hơn là tìm phản diện. Cậu ta được miêu tả là một mỹ thiếu niên tuyệt đẹp mà. Chắc chắn sẽ nổi bật.

Nhưng tôi đã không tìm thấy.

Tôi đã tìm mỏi mắt nhưng không thấy một mỹ thiếu niên tuyệt đẹp nào tên là "Irkus". Dù là ở Trái Đất hay thế giới này, mỹ thiếu niên đều là loài quý hiếm.

Lúc đó, tôi nghĩ rằng dù có rơi vào cuốn tiểu thuyết này, tôi cũng sẽ đến vào đúng thời điểm của cốt truyện, chứ không thể tưởng tượng được rằng mình lại bị ném vào một thời gian rất lâu trước đó. Nếu so sánh với Hàn Quốc hiện đại, thì tôi nghĩ mình sẽ đến thế kỷ 21, nhưng lại chui vào thế kỷ 17.

Khi tôi còn không nhớ nổi thiết lập của nhân vật chính, thì làm sao có thể nhớ chính xác năm diễn ra câu chuyện.

Tôi vẫn nhớ cuộc khủng hoảng tên lửa Cuba xảy ra vào năm 1962 để thi môn lịch sử thế giới, nhưng tôi không thể nhớ ngay cái câu mở đầu quen thuộc của tiểu thuyết fantasy "Năm bao nhiêu của Đế quốc…". Có mấy ai trên đời này đọc nghiêm túc cái con số đó đâu chứ.

Ngôn ngữ thì bất đồng, tóc đen mắt đen bị coi là điềm gở, và nhân vật chính của cuốn tiểu thuyết fantasy mà tôi mới đọc được một tập sẽ xuất hiện sau khoảng 4 thế kỷ nữa.

Chuyện này là thật à? Dù ai đã đưa tôi đến đây, thì đó đúng là một thằng khốn thiếu đạo đức. Nếu bắt hắn giải đề thi triết học và đạo đức, chắc chắn sẽ rớt hạng 9.

Cuối cùng, tôi đã lãng phí vài năm làm thú cưng của hoàng phi Yekaterina mà không tìm thấy nhân vật chính.

Tuy là nô lệ nhưng cuộc sống cũng khá bận rộn. Học sinh cấp 3 hay nô lệ thì cũng không khác nhau là mấy. Chỉ khác là thay vì học hành, tôi làm những việc lặt vặt, nhưng cả hai đều phải dậy sớm, về muộn và làm việc đến khi kiệt sức.

Người ta nói học sinh cấp 3 xuyên không sẽ trở nên mạnh mẽ và làm loạn… Nhưng tất cả chỉ là chuyện xưa.

"Yu

-an, ta thích ngươi vì ngươi là một người đẹp hiếm có."

"Hoàng phi nương nương, người cứ thấy ai đẹp là thích thôi mà."

"Cái thái độ thiếu tôn trọng của ngươi cũng hợp gu ta nữa. Ước gì ta gặp ngươi trước Darwin thì tốt biết mấy. Ai biết được, có khi ta đã đưa ngươi lên làm hoàng đế rồi ấy chứ?"

Hoàng phi Yekaterina… nói ra thì hơi kỳ, nhưng bà là một phù thủy dễ yêu và mê trai. Nếu không phải là phù thủy, chắc bà đã chết sớm hơn vì bị lừa.

Nói một cách hơi quá đáng về hoàng phi của một đế chế, thì bà này là một kẻ ngốc không hơn không kém. Khi tôi nghe lý do bà sẵn sàng hy sinh mọi thứ vì vị hoàng đế tóc vàng đẹp trai đó chỉ vì anh ta đẹp trai và có tính cách thiếu tôn trọng hợp gu của bà, tôi đã muốn ngất đi.

Cứ hợp gu là có thể dâng hiến tất cả à? Ấn tượng đầu tiên của tôi về Yekaterina là "một kẻ ngốc cuồng thần tượng đến mức b*nh h**n."

Hơn nữa, một phù thủy mạnh mẽ như Yekaterina hiếm khi can thiệp vào xã hội loài người để giúp đỡ một ai đó. Có lẽ vì để điều chỉnh cán cân sức mạnh của thế giới, mà các phù thủy có rất nhiều hạn chế so với các pháp sư.

Không có hợp đồng hay thỏa thuận lớn nào với hoàng đế, Yekaterina chỉ là một phù thủy đã hy sinh tất cả vì "tình yêu". Nói một cách hoa mỹ, bà là một người lãng mạn của thế kỷ; nói một cách tệ hại, bà là một kẻ điên lãng mạn của thế kỷ.

Trong , phù thủy mạnh hơn pháp sư rất nhiều. Pháp sư phải học ma thuật một cách bài bản và được thầy dạy thì mới có thể sử dụng được ma thuật, trong khi phù thủy sinh ra đã có bản năng sử dụng ma thuật.

Ngoài ra, phù thủy lớn nhanh hơn và khó già hơn người thường. Họ vừa là con người, nhưng đồng thời cũng không phải. Họ không phải là tiên, lùn, rồng hay tinh linh. Phù thủy đã duy trì nòi giống của mình như một thể khác biệt, vừa là con người, vừa không phải, trong một thời gian rất dài.

Vì vậy, để điều chỉnh cán cân sức mạnh của thế giới, số lượng phù thủy rất ít. Mặc dù con người không cố tình săn lùng hay bài xích họ, nhưng số lượng của họ vẫn rất ít.

Giống như cá mập biển không thể sống ở nước ngọt, phù thủy rất dễ bị ốm nếu sống chung với người bình thường.

Tác giả đã có những điều chỉnh để các thực thể mạnh mẽ như phù thủy không thể dễ dàng can thiệp vào thế giới này. Nếu không, thì việc phù thủy mạnh hơn pháp sư nhưng lại kém hiệu quả hơn là điều vô lý.

Họ mạnh mẽ vì không thuộc về bất kỳ đâu, họ thành thạo cả phép thuật chúc phúc lẫn lời nguyền, nhưng sẽ ốm yếu và chết nếu sống cùng những người không phải phù thủy.

Như cái tên "phù thủy" đã gợi ý, trừ khi là nữ, hậu duệ của họ không thể trở thành phù thủy. Nếu giải thích theo góc nhìn của người Hàn Quốc hiện đại, phù thủy giống như gấu ngực đen, một loài đang có nguy cơ tuyệt chủng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!