Trần Phong nhìn dáng vẻ lão đầu kích động run rẩy , cũng không khỏi cảm thấy vui vẻ thế thì vài ngày này hắn sẽ giúp Cổ lão đầu luyện giúp Hóa Phong Đan để báo đáp ân tình vậy.
-Tiền bối , nếu ngài không chê ta xin ở lại đây quấy rầy thuận tiện giúp ngài luyện vài viên Hóa Phong Đan thế nào ?
-Tốt , coi như lão đầu ta nợ ngươi một nhân tình , mà ta nhắc nhở Tu tiên giới là một thế giới ăn thịt người , ngươi có thiên tài địa bảo không nên lung tung lấy ra trước mặt người khác nếu không sẽ dẫn đến họa sát thân , điệu thấp làm việc nếu ngươi lấy ra Lôi Đình Chân Hỏa trước mặt người khác thì ngươi chắc chắn phải chết.
Cổ lão đầu vỗ vỗ vai Trần Phong nghiêm mặt nói
Trần Phong cũng vã mồ hôi , đúng thật hắn quên mất điều này cũng may trước mặt là Cổ lão đầu nếu là người khác thì có lẽ hắn đã đi gặp diêm vương gia ngồi uống trà đàm đạo rồi , từ lúc xuyên không đến giờ hắn cũng chỉ mới tiếp xúc hai người này kinh nghiệm giang hồ thật là quá non đi.
-Đa tạ tiền bối chỉ bảo , ngoài Hóa Phong Đan này ra còn có gì có thể giúp ngài cỡi bỏ phong ấn.
Cổ lão đầu ngạc nhiên nhìn Trần Phong
-Ngươi biết ta bị phong ấn ?
-Không dám giấu gì tiền bối ta tu luyện công pháp có chút đặt biệt có thể nhìn thấy thực lực của đối phương , nếu ngài có gì dặn dò ta nguyện dốc hết sức.
-Chẳng trách , Hồn lực của ngươi ngang với cảnh giới võ đạo chắc cũng là do công pháp này đi.
Haha không có gì chỉ cần Hóa Phong Đan ta từ từ luyện hóa đến nay cũng đã khôi phục đạt Nguyên Anh sơ kỳ rồi , còn thiếu dược liệu nếu ngươi có hứng thú đi dạo thì ra ngoài cùng Huyên Huyên hái về là được.
-Ta đây đi luyện hóa đan dược bọn trẻ các ngươi cứ đi tìm dược liệu..! Lão đầu cũng rất thoái mái mà nhờ vã không một chút khách khí.
Nhìn lão đầu rời đi Trần Phong cười thoải mái , tính cách của lão đầu rất trực tiếp chứng tỏ không có chơi tâm cơ thủ đoạn nên cũng khá vui vẽ.
-Đại ca ca , chúng ta đi ta dẫn ngươi ra sau núi ở ngoại thành nơi đó rất đẹp còn có dược liệu gia gia cần nữa.
Huyên Huyên nhảy lên vui sướng mà kéo tay Trần Phong đi vào phòng , mỗi người đeo theo một cái giỏ trúc bắt đầu hành trình hái thuốc.
Trần Phong cũng muốn đi ra hít thở không khí trong lành thoáng phát , vì thế rất là sảng khoái đáp ứng.
Gần giữa trưa hai người cũng đến được nơi cần đến , một sơn mạch liên miên bất tuyệt , phía trên ngọn núi cao chót vót , trên mây trắng lợn lờ , dưới nước biếc chảy dài thật là phong cảnh hữu tình a.
-Đại ca ca , ngươi cẩn thận nha nơi này cũng có yêu thú , nhưng mà yên tâm Huyên Huyên sẽ bảo vệ ngươi.
Huyên Huyên nói chuyện lộ ra một đôi răng nanh nhỏ , nàng mặc một bộ áo vải xanh biếc , lưng đeo giỏ trúc nhìn thấy được là một nữ hài thanh tân thoát tục , hoạt bát linh lung.
Trần Phong không khỏi buồn cười , một Trúc Cơ đòi bảo vệ hắn nhưng cũng không nói gì đi theo nàng.
Hắn theo nàng một đường hái thuốc vừa đi vùa du ngoạn hái được không ít, linh thảo quý hiếm có vài cây đạt tới Tứ phẩm , dọc đường Huyên Huyên đóng vai một lão sư thao thao bất tuyệt về hiểu biết của mình về dược liệu.
Hoàng hôn mặt trời lặng , trời chiều sắp ngã về tây hai người đi khắp cả cái tiểu sơn mạch , hái cũng đã khá khiều dược liệu , đầy ắp cả giỏ trúc , có thể nói là thu hoạch rất phong phú.
-Chúng ta về thôi , không thì gia gia ngươi lo lắng.
Trần Phong thấy sắc trời sắp tối nói với Huyên Huyên.
-Chơi một hồi nữa , Huyên Huyên còn chưa chán đây , à bên kia có một hồ nước chúng ta qua xem.
Chưa đợi Trần Phong phản ứng nàng kéo hắn chạy về phía hồ nước.
Một hồ nước trong suốt phạm vi tầm 10m , gió thổi làm mặt hồ gợn sóng ánh chiều tà chiếu xuống phác họa ra một nước tranh hoàng hôn lộng lẫy.
-Oa , đúng là đẹp quá.
Huyên Huyên nhìn ngắm mà say mê mắt cũng không chớt lấy một cái..... Ooan.. oanh..
Từ trong không trung cách Trần Phong và Huyên Huyên trăm met xuất hiện hai vết nứt không gian từ trong lao ra hai bóng nhân ảnh.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!