--Cự Kiếm Môn---
-Tiểu vương bát đản nào là Trần Phong mau cút ra đây cho lão tử.
Trên bầu trời Cự Kiếm Môn , xuất hiện một vết rách không gian, từ bên trong có hai vị trung niên nam nữ bước ra, chưa thấy hình dáng họ ra sao, thì nghe một tiếng gầm long trời lỡ đất.
Không ít đệ tử ngoại môn tu vi yếu trực tiếp bị chấn cho thổ huyết, không ít người không chịu được mà ngất đi.
Họ không ai khác ngoài Tiêu Chính Thuần cùng Diệp Chỉ Hân , thân sinh phụ mẫu của Tiêu Ngọc Sương.
Khi nhận được tin tức hai người cấp tốc truyền tống mất gần một ngày đến được Cự Kiếm Thành rồi nhanh chóng xác định phương vị Cự Kiếm Môn mà xé rách hư không xuất hiện trên bầu trời.
-Bình tĩnh đã , đây là địa bàn của người ta mà.
Diệp Chỉ Hân thấy Tiêu Chính Thuần không kiên nễ gì mà đứng trước sơn môn người ta hò hét , đành trừng mắt phải nhắc nhở hắn.
-Đúng rồi , ngươi nói phải.
Tiêu Chính Thuần gật đầu như gà mỗ thóc.
-Không biết Tiêu Các chủ cùng phu nhân đến đây bái phỏng là vì việc gì?
Từ bên trong Minh Kiếm Sơn , Lưu Diệp cùng vài vị trưởng lão bay đến đứng đối diện hai người cười nói.
-Bái em gái ngươi a , mau bảo tiểu tử Trần Phong cút ra đây, nếu nữ nhi ta mất một cọng tóc ta lột da hắn lên phơi khô nhắm rượu.
Tiêu Chính Thuần như là con trâu điên tiếp tục hò hét.
-Bình tĩnh, có gì từ từ nói.
-Phải ta đang rất bình tĩnh.
Diệp Chỉ Hân vỗ vai hắn nhắc nhở , hắn vẫn gật đầu như cũ mà cứ như nước đổ lá môn.
-Đại trưởng lão thông tri đệ tử gọi Trần Phong tới đây.
Lưu Diệp phân phó Đại trưởng lão , rồi nhìn sang Tiêu Chính Thuân cười nói.
-Ta đã thông tri cho hắn , nếu đã đến mời hai vị vào điện uống tí trà rồi nói rõ mọi chuyện.
-Ta x.
Tiêu Chính Thuần mở miệng định gào tiếp nhưng bị Diệp Chỉ Hân chặn lại nàng nhìn mọi người nói.
-Xin lỗi chư vị , trượng phu nhà ta có hơi chút nóng tính mong mọi người lượng thứ.
-Không có gì, tính tình Tiêu Các chủ rất hợp khẩu vị ta, hai vị đến đây làm khách cũng đã là vinh hạnh cho Cự Kiếm Môn mời.
Lưu Diệp khách khí nói , mời hai người lên đỉnh Kiếm Minh Sơn nói chuyện.
Trần Phong cùng tam nữ ra khỏi Vạn Kim Các , nhưng hắn không biết toàn bộ lý lịch của hắn đã nằm gọn trong tay Vạn Thiên Kim.
Sau đó Trần Phong dẫn các nàng đi dạo Mạc Thành, tam nữ thích tú chạy qua chạy lại xem hết cái này tới cái kia.
-Đi vào bên trong ta mua đồ tặng các nàng.
Lời vừa dứt Trần Phong lôi kéo tam nữ vào tiệm bán quần áo trang sức.
Hắn dắt Tiêu Ngọc Sương đến một quầy trang sức tinh xảo nói.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!