Chương 44: Vạn Thiên Kim

Ngày Hôm Sau

Trần Phong vẫn tiếp tục đóng vai hộ hoa sứ giả dắt ba vị thê tử dạo chơi , hôm nay hắn quyết định đi bán đan dược các loại.

Nhưng vừa ra tới đường chợt nhớ tới , nên đi chỗ nào bán bây giờ, hắn lấy ra Truyền Tin Phù bóp nát.

Trong một động phủ , Chu Văn Trị thấy thông báo liền không nói một lời chạy thẳng tới chỗ Trần Phong.

-Haha không nghĩ tới Chu huynh nhanh như vậy liền đến, để ngươi chịu khổ rồi.

Trần Phong cười nói , đó là Truyền Tin Phù do lúc mới vừa vào môn phái Chu Văn Trị làm đệ tử dẫn đường kết giao đưa cho hắn , không nghĩ tới hôm nay có việc cần dùng , dù gì tên này ở Cự Kiếm Môn ngốc cũng vài chục năm chứ chả chơi.

-Không dám , không dám Trần huynh ngươi bây giờ là nhân vật phong vân của toàn Tây Đại Lục, không biết có bao nhiêu người đều muốn gặp ngươi a, ta đây là có mắt không thấy thái sơn chớ trách, chớ trách.

Chu Văn Trị cười khổ khách khí nói , Trần Phong hiện tại phải nói là thanh danh vang dội, ban đầu hắn cứ nghĩ kết giao với một đệ tử khá xuất sắc , ai ngờ tên này vượt qua sức tưởng tượng của hắn.

-Không có gì ghê gớm haha , Chu huynh lần này ta tìm ngươi đến là có việc muốn ngươi giúp một tay.

Trần Phong nghiêm túc nói.

-Trần huynh cứ nói , nếu ta có thể làm được sẽ nhất định toàn lực mà làm.

Chu Văn Trị nhìn bộ dạng nghiêm túc của hắn cũng bình tĩnh nói.

-Ta muốn bán một ít đan dược , vũ kĩ và vũ khí không sử dụng để đổi lấy Linh Thạch tu luyện , không biết Chu huynh có biết nơi nào?

Chu Văn Trị kinh ngạc nhin hắn hỏi.

-Ngươi có đan dược sao? Có nhiêu hay không , nếu là đan dược cao cấp thì không ai nỡ đem bán đành đi Mạc Thành đấu giá.

-Có nhiều, ta là một Luyện Dược Sư.

Trần Phong khẳng định nói.

-Ngươi còn là một Luyện Dược Sư.?

Chu Văn Trị ánh mắt lộ ra vẻ khó tin.

-Lợi hại a, thiên tài quả thật là thiên tài , đám phàm phu tục tử chúng ta không có cách nào so sánh.

-Trần huynh đi ra ngoài thành , cưỡi truyền tống trận đi đến Mạc Thành, đó là tòa thành giao dịch của giới tu luyện tại Tây Đại Lục này, nơi đó là nơi mua bán trao đổi của vô số tu luyện giả, có ít người không muốn bại lộ danh tính đều dịch dung hoặc mang mặt nạ , ngay cả Yêu Đan cũng có người đem bán, phải xem Trần huynh có đủ tiền mua hay không thôi.

Sau đó Chu Văn Trị liền chi tiết chỉ dẫn Trần Phong , sau khi xong việc Trần Phong tiện tay lấy ra một thanh Huyền Cấp pháp khí đưa cho Chu Văn Trị.

-Cái này xem như cảm tạ Chu huynh.

-Đây , cái này ta không thể nhận Trần huynh.

Chu Văn Trị lúng túng nói , dù gì hắn biết một thanh Huyền Cấp cũng có giá gần 50 khối Thượng Phẩm Linh Thạch.

-Cầm đi , đây là ngươi nên được , chỗ này của ta còn nhiều xem như là một quà tặng để kết giao huynh đệ đi, sau này chắc còn việc ta còn nhờ vào Chu huynh.

Trần Phong mãi khuyên can , Chu Văn Trị mới bất đắc dỹ thu hồi, dù sao song phương cũng là lợi dụng lẫn nhau, bước ra thế giới này không thể có cái gì là tình cảm.

Chu Văn Trị cáo từ rời đi , tiếp đến hắn phải dẫn chúng nữa đến Mạc Thành xem thế nào dù gì cũng luyện ra nhiều Thăng Nguyên Đan như vậy hiện tại đối với hắn đã vô dụng.

-Phu quân , gia gia ta nói , thuật luyện đan của chàng cao hơn ông ấy cho thật vậy không?

Cổ Cẩn Huyên nghi hoặc hỏi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!