Sau khi xong mọi việc Trần Phong đi đến tổng bộ của tổ chức trả nhiệm vụ còn Nguyệt Ảnh thì đi thẳng về nhà.
Hắn có một sở thích vào thời gian rảnh, đó là đọc sách, đặc biệt là tiểu thuyết tiên hiệp.
Hắn thích thể loại đó vì nó tạo cho hắn một cảm giác thật bay bổng, một sự phong phú cho tinh thần và trí tưởng tượng.
Sau đó Trần Phong hắn phát hiện ra năng lượng yếu ớt xung quanh , nên cảm nhận và hấp thụ , hắn ngày càng cảm thấy cơ thể mình thật linh hoạt , phản ứng nhanh gấp mấy lần , dù hắn không biết làm sao để khai thác triệt để nhưng như vậy là đã đủ rồi.
Reng Reng ...
Đang trên đường về nhà điện thoại Trần Phong có tin nhắn.
-Hi..! Anh về chưa ?
- Đừng ăn gì trước đấy, em làm cơm rồi
-Ừ, được rồi
Hắn nhắn lại.
-Hắc hắc… phải tuần rồi không làm á!
Trần Phong lẩm bẩm vừa tắt điện thoại vừa đi vừa lẩm bẩm.
Nữa canh giờ sau hắn cũng về đến nhà , nhưng Trần Phong không biết , từ khi hắn ra khỏi tổng bộ của Tổ Chức Sát Thủ ấy đã bị theo dõi từ xa...... Ring... Ring
-Mở cửa , là anh đây.!
Trần Phong về tới cửa nhà , bấm chuông chờ người yêu mở cửa..... Két…
Cánh cổng cuối cùng cũng mở ra.
-Anh vào tắm rửa đi… em làm cơm cho anh rồi đó.
Giọng Nguyệt Ảnh rất dễ nghe, có sự trong trẻo của tuổi trẻ, lại thêm cái ngọt ngào của cô thiếu nữ nói chuyện với người yêu.
Nàng thật kiều diễm, tóc nâu, mắt đen, mũi thẳng, môi đỏ, da trắng, khuôn mặt rất sắc nét lại cùng một chút dịu dàng, đáng yêu , không ai tin nổi đây là một trong những sát thủ nổi tiếng thế giới , nàng nói xong nhanh chóng nắm tay hắn định dắt vào nhà.
- Ưm…a..
Nguyệt Ảnh mở to mắt vì bị bất ngờ.
Nguyên lai Trần Phong đã kéo tay nàng lại mà cưỡng hôn nàng một cái
Khó khăn lắm, Nguyệt Ảnh mới đẩy hắn ra được , hai tay nàng đấm thùm thụp vào ngực người yêu, mặt đỏ bừng, phụng phịu giả giận dỗi nói
-Xấu xa…đáng ghét đánh lén người ta!
Sao lại làm vậy ở trước cổng chứ, nhỡ có ai thấy thì sao?
Trần Phong cười cười đắc ý, nhẹ giữ hai cổ tay thon mịn của nàng lại, véo má nàng một cái nói
-Ha ha… anh chính là thích nhất bộ dáng đáng yêu này của em đấy.
Như là con mèo con bị người ta khi dễ vậy…
Nhìn nàng bĩu mỗi hứ một cái, hắn lại không nhịn nổi, định hôn nàng thêm cái nữa, nhưng Nguyệt Ảnh đã kịp thời vùng tay ra bịt miệng hắn lại nói
-Đừng mà, để vào nhà đã…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!