Phòng tắm đơn trong ký túc xá rất nhỏ, hai người đàn ông đứng chung rất chật chội, cử động một chút là đụng trúng nhau ngay.
Tiêu Minh Hiên chăm chú nhìn người trước mặt, nghiêm túc mà nói, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Tống Phong trần truồng, tuy lần trước thân thiết với nhau Tống Phong cũng không mặc bao nhiêu quần áo, nhưng ít ra còn có quần lót, hơn nữa lúc ấy hắn chỉ lo nghĩ đến hậu quả của sự việc, vì vậy không có tâm tình nhìn kĩ, rốt cuộc hôm nay có thể thưởng thức mà không cần e dè rồi.
Cơ thể Tống Phong hơi gầy, nhưng sức bật lại mạnh đến kinh người, Tiêu Minh Hiên từng nhìn thấy thân thủ của Tống Phong vài lần, bất luận là tốc độ hay độ lực đều không có chỗ chê, mạnh mẽ như báo săn, vô cùng hấp dẫn, hắn không khỏi cố gắng nhớ lại cảm giác khi tiến vào cơ thể này là cảm giác gì.
Tống Phong đứng dưới vòi sen tắm rửa, phát hiện ánh mắt của người nào đó thì quay đầu lại, tiếp theo dời tầm mắt xuống dưới, đánh giá lồng ngực của Tiêu Minh Hiên qua lớp hơi nước, cười tủm tỉm khen:
"Vết roi này trông nổi bật thật, có phải Phù Sơn Minh vừa quất vừa hỏi anh sướng hay khó chịu không?"
Tiêu Minh Hiên tỉnh lại, lập tức nhớ tới cảnh tượng lúc đó, thầm nghĩ vậy mà cậu cũng đoán đúng, hắn bắt đầu cảm thấy đau đầu:
"Đừng nhắc tới tên kia vào lúc này."
"Tại sao? Người yêu nhỏ của anh năng nổ quá chừng, lúc trước hắn còn bày trò phá tôi, nhiều khi tôi chỉ muốn xé hợp đồng đè hắn xuống giường đập hắn một trận rồi chạy trốn," Tống Phong nói xong, chợt nhớ tới ảnh chụp người đẹp trong email, im lặng một lát rồi nghiêm túc nói,
"Thật ra thỉnh thoảng hắn vẫn tốt bụng lắm, làm vệ sĩ của hắn cũng không tệ…"
Tiêu Minh Hiên nhắc nhở:
"Tôi nhớ cậu từng nói trong nhà hắn có một phần mộ cho cậu."
Phải rồi, mộ, Tống Phong bày ra vẻ mặt vô tội,
"Tôi quên chưa nói cho anh biết, trên đó viết tên anh."
…
"Thật ra có mộ cũng đâu có gì, không phải tôi đã ngoan cường sống sót sao," Tống Phong ngẫm nghĩ,
"À đúng rồi, sau đó hắn còn nói ở chung với tôi rất vui, hừm…" Tống Phong vừa cười vừa tiếp tục tưởng tượng,
"Nói không chừng tôi còn có thể làm bạn với hắn."
Tiêu Minh Hiên nhíu mày: Bạn gái?
…
Tống Phong không tiếp tục đề tài này nữa, lầm bầm vài tiếng rồi bắt đầu rửa mặt, sau đó lau hết bọt trên mặt: Sạch chưa?
Tiêu Minh Hiên liếc mắt nhìn, kẻ mắt của Tống Phong còn chưa được rửa hết, chòm lông mi giả trông cực kì kinh khủng.
Tiêu Minh Hiên bước lên nắm cằm Tống Phong:
"Chưa, đừng nhúc nhích."
Tống Phong ngửa đầu, từ từ nhắm mắt lại, ngoan ngoãn để Tiêu Minh Hiên rửa cho mình.
Tiêu Minh Hiên cẩn thận giúp Tống Phong rửa sạch sẽ, hắn nhìn gương mặt thanh tú này ở khoảng cách gần, ngón cái chậm rãi vuốt ve da đối phương, thấp giọng thì thào: Tống Phong.
Tống Phong nhạy cảm phát hiện hơi thở của hai người đang hòa lẫn vào nhau, không khỏi mở mắt ra, trong con ngươi mang theo một tầng hơi nước, trông càng gợi cảm hơn.
Tiêu Minh Hiên giữ nguyên khoảng cách, không nhúc nhích:
"Tôi nhớ cậu nói nụ hôn tối nay không tệ."
Tống Phong nghe xong liền biết tiếp theo sẽ là cái gì, hắn có chút do dự, nói thật hắn không ghét người này, nhưng hắn không chắc nếu cứ phát triển như thế sẽ gây ra hậu quả gì.
Tiêu Minh Hiên hiển nhiên không muốn đợi, ngay lúc Tống Phong cúi đầu suy nghĩ, hắn đã trực tiếp hôn xuống, đồng thời ôm lấy eo Tống Phong, kéo Tống Phong vào trong lòng. Mảng lớn da thịt dán sát vào nhau, xúc cảm mềm mại này có thể gợi lên nhiệt huyết toàn thân.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!