Rolin hiện tại đã biết, không chỉ Josephine là quân cờ của Lilith, mà ngay cả mình e là cũng vậy.
Josephine lấy bản thân mình làm mồi nhử cho virus Leen, còn cậu vì cứu cô mà chế tạo ra thuốc giải, thuốc kháng virus trở thành một phần trong nghiên cứu thuốc kháng tia nắng của Lilith. Tiếp đó Josephine lại tiếp tục dùng chính cô để lấy cắp thuốc giải.
"Tôi biết thuốc giải luôn được cậu mang theo bên người, mà muốn lấy đi thứ gì từ trên người cậu thì rất khó. Vậy nên thân mến à, tôi đành xấu hổ lợi dụng sự đồng tình của cậu thôi." Một trận gió đêm thổi lướt qua, mang theo hơi thở sương sớm mờ nhạt.
Lilith cứ như vậy biến mất.
Để lại Feldt và Rolin đứng nguyên tại chỗ.
"Phần thuốc kháng tia nắng bán thành phẩm kia… bị anh cầm đi đúng không?" Rolin thì thào nói.
"Ừm."
"Anh cất nó ở đâu?"
"Một nơi rất an toàn." Feldt chân thành xoay người, nhíu chặt mày nhưng không để cho Rolin thấy. Di động trong túi áo rung lên, báo hiệu có tin nhắn.
"Tám giờ tối thứ hai, gặp tại "Đỉnh tháp"."
Ký tên: Oliver Larsson.
"Anh muốn đi đâu?" Lúc ấy, Rolin có một loại ảo giác, rằng người đàn ông luôn mang phong thái tao nhã này sẽ đột ngột biến mất.
Anh dừng lại, khẽ quay đầu, khuôn mặt nghiêng thành góc độ tinh xảo, "Đừng lo, tôi sẽ luôn bên cạnh em."
Thế nhưng, vì tương lại "Vĩnh Cửu" về sau, tôi sẽ vì em mà gạt bỏ mọi mối nguy hiểm.
"Vậy lần này anh sẽ mang em theo cùng sao?" Rolin nghiêng đầu, nhìn bóng lưng anh.
Feldt cười, "Hửm?"
"Cũng như anh hiểu em, em cũng hiểu anh. Em chưa bao giờ nói dối anh, Feldt… cho nên em hy vọng anh cũng thành thật với em."
"Được rồi, buổi tối cuối tuần này, em đi cùng tôi một chuyến đến Greenland, trên một hòn đảo nào đó có một "Tòa Tháp" của Huyết tộc chúng tôi. Toàn bộ quyết định quan trọng của giới Huyết tộc đều được thông qua tại đây." Feldt từ tốn giải thích giống như đang nói về một chuyện không quan trọng.
"Các anh sẽ đối phó Lilith?"
"Không, chúng ta đã đối phó với Lilith từ lâu rồi, chỉ là bây giờ có thể tiến hành một cuộc hành động triệt để. Nếu em muốn đi theo tôi, thì chỉ có thể đứng dưới chân tháp…"
"Em hiểu." Rolin đi tới tủ lạnh lấy một hộp sữa, "Em biết anh sống lâu hơn em, nhưng em không muốn anh biến em thành một đứa trẻ luôn cần người bảo hộ."
"Tôi có thể ở lại không?" Bỗng nhiên Feldt không muốn rời đi.
"Có thể" Rolin nhún vai, "Bất quá, trước hết phải đem Mike về… còn phải xử lý thi thể Josephine."
Chớp mắt, Feldt đã biến mất tại chỗ, Rolin quay đầu lại, thấy Mike đang được anh ôm bên đường.
Trở lại phòng thí nghiệm, Feldt cho vật nhỏ ít máu, cậu bé nhanh chóng tỉnh lại. Sau đó, Feldt gọi điện cho Katherine, tuy đối phương không bực vì huyết hệ mình bị sát hại, nhưng cũng tỏ vẻ tiếp tục thương nghị chi tiết sự việc vào hội nghị "Đỉnh Tháp".
"Em còn hơi sốt." Rolin nhướn mày, "Muốn ngủ thêm một lát. Anh thì sao?"
"Tôi sao? Tôi muốn nghiên cứu thêm về thuốc kháng tia nắng."
"Vậy thì chúc anh may mắn." Rolin thản nhiên đi về phòng ngủ.
Có lẽ bởi vì phòng thí nghiệm bên ngoài có Feldt, nên Rolin ngủ rất ngon.
Lại có lẽ bởi vì hô hấp vững vàng của Rolin, Feldt ở ngoài phòng thí nghiệm cảm thấy an tâm.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!