Quấn khăn tắm đi ra, Rolin thấy đứa nhỏ đã được Melanie tắm rửa sạch sẽ, đang ngồi ngơ ngác ở trước bàn.
"Đói bụng sao?" Rolin cười cười, cậu bé không nói chuyện, chỉ mấp máy miệng.
Rolin thở dài một hơi, từ trong ngăn tủ lấy ra một kim tiêm, sau đó đi tới chỗ Albert đang quan sát kính hiển vi, "Uy, con tôi đói bụng, hiến chút máu đi."
Cậu nghiên cứu sinh trẻ quay đầu lại, khuôn mặt tái nhợt, lùi từng bước về sau, mãi đến khi lưng đụng phải bàn kính hiển vi mới run rẩy nói: "Tiến sĩ… Con của anh đương nhiên… phải dùng máu của anh chứ…"
Còn chưa nói xong, Rolin đã cười xấu xa rút ống kim tiêm đầy máu ra, Albert bịt lấy chỗ bị kim châm, buồn bực nhìn Melanie chuẩn bị đem máu của mình từ kim tiêm bỏ vào chén, đưa tới trước mặt cậu bé kia.
"Nhân lúc còn tươi thì mau uống đi, nếu không đợi đến khi bị biến vị rồi thì chỉ làm em buồn nôn."
Cậu bé cầm chén, ngón tay hơi run, vẻ mặt vô cùng chán ghét thứ chất lỏng trong chén kia, thế nhưng bản năng lại thúc giục làm nó khó có thể chống lại sự hấp dẫn của nó, không ngừng nuốt nước bọt.
Rolin vỗ vỗ bờ vai cậu, nhỏ giọng nói, "Em không vì chén "sữa tươi" này mà giết người, nên không cần cảm thấy áy náy tội lỗi đâu, dù sao đây cũng là Albert tự nguyện hiến dâng mà, không uống sẽ lãng phí đó."
Cách đó không xa, khuôn mặt Albert nhăn nhúm rất khó coi: "Cái gì mà "tự nguyện hiến dâng"?"
"Thôi nào," Rolin vẫy vẫy Albert, "Tôi sẽ cho cậu điểm cao ở bài luận văn tiếp theo."
Âm thanh ừng ực vang lên, không cần quay lại nhìn Rolin cũng biết cậu bé kia đã uống xong "sữa tươi" rồi.
Nhìn đồng hồ trên cổ tay, Rolin kéo cậu bé lại, dẫn về phòng của mình, sau đó chỉ vào cái nút bên cửa phòng nói: "Cậu bé, khi trời sắp sáng thì ấn cái nút này, rèm cửa sẽ che ánh mặt trời cho em. Nhất định phải nhớ kỹ đó, anh cũng không muốn thấy em chết như vậy đâu, hiểu chưa?"
Cậu bé gật đầu, đáy mắt ánh lên vẻ cảm kích.
Rolin bĩu môi, nghĩ thầm: Tiểu quỷ cậu không cần cảm kích tôi, tôi là sợ cậu bị mặt trời đốt thành tro rồi lại phiền tôi dùng máy hút bụi thu dọn thi thể của cậu.
Lúc này, điện thoại trên đầu giường rung lên, giọng nói nhàn nhã ở đầu bên kia điện thoại có hóa thành tro anh cũng nhận ra.
"Cộng sự thân mến của tôi, nếu cậu đã sắp xếp cậu bé kia xong xuôi rồi, thì có phải tới phiên chúng ta ra ngoài "điều tra" những người còn lại trong danh sách không?"
"Đợi chút?" Rolin nhướng nhướng mày, "Không phải tôi đã kêu anh đi đọc suy nghĩ của họ rồi sao? Với năng lực của anh mà nói… Một buổi tối là đã làm xong hết rồi!"
"Ừ" bên kia điện thoại vang lên tiếng ma sát ngón tay của Feldt, trên miệng là nụ cười trêu đùa, "Nhưng tôi lại thích cảm giác có cậu bên cạnh."
"Anh, tên chết tiệt này, anh có biết nếu trong vòng một ngày mà anh không tìm được hung thủ, có thể sẽ có thêm một cô gái nữa chết?" Nói đến đây, Rolin không kiềm nổi phẫn nộ cực kỳ.
"Cho nên, Rolin thân ái, tôi đang chờ cậu bên dưới phòng thí nghiệm, không nên lãng phí thời gian." Feldt lập tức tắt máy, không để cho đối phương có cơ hội nổi bão.
Rolin xoa xoa huyệt thái dương, vươn tay lấy áo khoác trên giá, vừa bước được hai bước, lại gấp gáp quay lại hướng Melanie hét to một câu: "Nếu trước bình minh tôi còn chưa trở về, nhớ giúp tên tiểu quỷ kia kéo rèm cửa lại!"
Feldt đứng dưới lầu nghe được, hơi nở nụ cười, quay sang phía Rolin đang xuống cầu thang khẽ lẩm bẩm: "Cậu thực rất tốt bụng mà."
Rolin nhếch miệng, đi tới chiếc Mercedes
-Benz nói: "Tôi một chút cũng không tốt bụng."
Xe chạy như bay ra ngoài, Rolin từ miếng che nắng trên đầu rút ra một danh sách, "Nếu anh chịu khó một chút, tôi có thể hảo hảo hưởng thụ buổi tối rồi!"
"Tới cao ốc Mende." Feldt không nhanh không chậm nói.
"Cao ốc Mende?" Rolin híp mắt nhìn hắn, "Đó là công ty ngoại thương của Kalar Mende…"
"Đúng vậy, tám người trong danh sách của cậu, chỉ có ngài Mende thân ái là tôi đã từng gặp qua một lần, nhưng không phải tại văn phòng của hắn, mà là ở… bãi đậu xe. Không cần tới gần, tôi biết, hắn là đồng loại của mình."
"A ha" Rolin suy nghĩ một chút, "Nếu đã như vậy, chúng ta sẽ đi bắt hắn, sau đó tra hỏi!"
"Rolin…" Feldt nghiêng đầu nhìn cộng sự của mình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!