Chương 31: (Vô Đề)

Ngồi trên máy bay, vì mới ngủ hơn mười tiếng nên tinh thần Rolin rất sảng khoái, nghiêng đầu nhìn Feldt đang đọc sách bện cạnh, đối phương hạ mi mắt, sống mũi tuyệt đẹp, dưới ánh đèn trong khoang máy bay càng làm nổi bật lên vẻ đẹp thuần khiết.

"Cậu nhìn gì vậy?"

Rolin có vẻ buồn chán lấy cuốn sách qua xem, "Không phải chứ? Kinh Thánh?"

"Những câu truyện bên trong rất thú vị."

"Anh thích nhất truyện nào? Con tàu Noah?" Rolin đưa trả cuốn sách cho Feldt.

"Cain giết Abel."

"A ha, là vụ án mưu sát đầu tiên của nhân loại. Thật xin lỗi, tôi theo chủ nghĩa vô thần, so với Thánh Kinh, tôi tin vào thuyết tiến hóa của Darwin hơn." Rolin nhoẻn miệng cười, "God đã gieo sát niệm vào trái tim Cain, ông đối xử bất công với Cain và Abel, chỉ vì God luôn nghĩ Abel sẽ không bao giờ phạm sai lầm, do đó Cain phải gánh trên lưng mọi hình phạt."

Feldt cười nhẹ nói, "Tiến sĩ D dường như không có thiện cảm với tôn giáo."

"Cho nên, không bằng bây giờ anh kể cho tôi nghe một câu chuyện xưa đi, tôi sắp chán chết rồi."

"Cậu muốn nghe chuyện gì?"

Rolin chống cằm, nghĩ nghĩ, "Anh sống lâu như vậy, cho tới giờ chuyện nào làm anh nhớ kĩ nhất."

Đóng sách lại, Feldt dựa vào lưng ghế, ngẩng mặt, "Để tôi suy nghĩ một chút…"

"Cũng đừng nghĩ rồi ngủ thiếp đi luôn."

"Ngày xưa có một cậu thanh niên trẻ, cậu ta… tràn ngập lý tưởng, là một thiên tài, 26 tuổi lấy được bằng tiến sĩ vật lý ở Massachusetts, vỗn dĩ cậu ta có thể vào các cơ sở nghiên cứu khoa học hay tự mở công ty của mình, tương lai tươi sáng, cưới một cô vợ xinh xắn, con cháu đầy đàn, già rồi thì có thể an nhàn nhắm mắt an nghỉ trên xích đu… Nhưng cậu ta lại lựa chọn gia nhập vào tổ chức FBI, bắt đầu điều tra những vụ án của quỷ hút máu.

Cộng sự Huyết tộc cũng không đem cậu ta để vào mắt, luôn muốn gì làm nấy, thậm chí thường xuyên đẩy cậu ta vào tình cảnh nguy hiểm, hay bắt nạt cậu ta làm vui. Có một lần, cậu thanh niên trẻ ấy bị giam trong hầm băng, mà cộng sự lại chỉ lo đuổi theo tên giết người. Trong khi Huyết tộc nghĩ tới việc so với đi cứu người thì đuổi bắt hung thủ thú vị hơn, thì Huyết tộc mới nhớ tới cậu thanh niên đáng thương kia đã chết cóng trong hầm băng. Huyết tộc ôm cậu thanh niên, hắn nhớ rõ độ ấm của cậu, không phải lạnh buốt như này. Hắn đã phạm sai lầm, hắn đã quên cộng sự của hắn chỉ là người bình thường, hắn đã quên nhiệt độ của cậu là ba mươi sáu độ rưỡi, hắn đã quên cậu thanh niên luôn tỏ ra kiên cường ấy thực ra rất yếu ớt. Hắn rất muốn ủ ấm cậu đặc vụ ấy, nhưng thực đáng tiếc, hắn không có độ ấm của con người." Feldt nghiêng đầu, biểu cảm bình tĩnh, "Kể xong rồi."

"Cộng sự FBI đầu tiên của anh năm 1926, Adam Bosco." Rolin nhìn Feldt, trong mắt không có đồng tình hay bi thương, đó là chuyện xưa của Feldt, đã là quá khứ.

"Tôi thật không ngờ trừ tôi ra, còn có người nhớ về cậu ta." Feldt nở nụ cười, sờ sờ cằm.

"Trí nhớ tôi rất tốt, xem qua một lần có thể nhớ không sót một chữ." Rolin duỗi cái lưng mệt mỏi, "Làm cộng sự của anh là một vinh dự và may mắn."

"Sao?"

"Nói thí dụ như tôi đi, khoảng một hai trăm năm sau khi tôi chết, tất cả mọi người đều sẽ quên tôi, nhưng anh sẽ còn nhớ rõ tôi đúng không? Giống như anh nhớ về Adam Bosco."

Lúc này, máy bay đã giảm độ cao, Rolin nhìn ra ngoài cửa sổ có thể thấy ánh đèn sáng lấp lánh của thành phố New York.

"Mặt đất ban đêm còn lấp lánh hơn sao đêm trên trời a."

Feldt lật mặt sau cuốn Kinh Thánh lên, bên trên viết "Adam Bosco 1926."

Rolin xách vali cùng Feldt đi ra sân bay, vừa ra đến cửa, đã thấy một chiếc xe Ferrari đời mới đứng chờ sẵn, người lái xe đang vẫy tay với bọn họ.

"Này, lâu rồi không gặp, Feldt."

Rolin nhìn nhìn cộng sự mình, "Anh quen sao?"

"Alfa Luis, chủ tịch công ty khoa học kỹ thuật Flourish nổi tiếng." Feldt rất tự nhiên tiến lên mở cửa xe.

"Đồng thời, cũng là Huyết tộc." Rolin cũng theo vào xe. Rất nhiều Huyết tộc dấn thân vào thương trường, điều này cũng không có gì ngạc nhiên. Ai nói quỷ hút máu ban ngày trốn trong tầng hầm, ban đêm viết manga kiếm tiền chứ? Bản thân họ khi phải sống trong xã hội loài người, tự nhiên sẽ có cách sống thích hợp với xã hội này.

Alfa quay đầu lại, tinh tế đánh giá Rolin, quay qua Feldt chớp mắt vài cái, "Không nghĩ tới tiến sĩ D lại trẻ như vậy. Phát minh bạc lỏng của cậu thế mà lại làm chúng tôi… những sinh vật ban đêm chịu không ít đau khổ a."

"Thế nên Luis tiên sinh cũng đăng ký cho mình một khẩu súng lục đạn bạc?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!