Chương 22: (Vô Đề)

"Con nít thì biết thích là gì?" Rolin khẽ hừ một tiếng, nếu tên Feldt kia thực sự thích mình, thì anh sẽ dứt khoát nhảy từ nóc tòa cao ốc Empire State xuống kết liễu cho rồi.

"Anh Feldt nói vậy mà."

"Anh ta nói khi nào?"

"Lúc em đang ngồi trên vòng quay ngựa gỗ a."

Rolin lúc này mới nhớ tới câu kia của Feldt mà anh không nghe được, Mike là huyết tộc, thính giác của nó chắc hẳn phải tốt hơn anh vạn lần.

"Anh ta nói cái gì?" Tiến sĩ D tức giận hỏi.

"Đó là bí mật của Feldt."

"Không nói thì thôi." Rolin mở cửa xe, ấn Mike vào.

Trở lại phòng thí nghiệm, đúng mười giờ tối, Rolin nằm trên giường bi thảm phát hiện mình không ngủ được. Tâm trí không ngừng nhớ tới lời Feldt muốn anh đi "câu dẫn" Shade.

Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết đây chủ ý thối nát đến mốc meo! Ai mà nguyện ý cùng một chỗ với tên tiểu vương tử kiêu ngạo kia a… hơn nữa, tên kia dựa vào khuôn mặt mình không biết đã làm bao nhiêu người cả trai lẫn gái ái mộ. Aish, nếu như tất cả mọi người giống như tiến sĩ D anh có thể nhìn xuyên thấu bản chất thật sự của hắn, phỏng chừng sẽ không có nhiều người bị hại như vậy rồi.

Rolin chui ra khỏi chăn, nhìn thấy một mảnh tường đen kịt, ngoài cửa thỉnh thoảng truyền đến thanh âm click chuột. Mike đang đánh cờ vây trên mạng, cậu nhóc ham chơi này cuối cùng cũng chuyển từ đánh bài bridge sang chơi trò khác.

"Hắc! Em có thể click chuột nhẹ hơn một chút không!" Rolin mở cửa rống với Mike.

"Em đã click rất nhẹ a, rõ ràng là tại tiến sĩ có tâm sự nên mới không ngủ được, sao lại trách em chứ?" Mike ngay cả đầu cũng không quay qua, tựa hồ hoàn toàn là do Rolin cố tình gây sự.

"Cái gì mà anh có tâm sự? Em nghĩ anh có tâm sự gì?" Rolin rất không chịu được tiểu hài tử lại dùng giọng tiểu đại nhân nói chuyện với mình.

Mike xoay ghế chín mươi độ đối diện với Rolin, nói đâu ra đấy, "Anh Feldt nói, nếu bây giờ tiến sĩ vẫn còn do dự nên làm gì, thì hãy suy nghĩ một chút trách nhiệm của FBI là gì."

"Feldt?" Rolin nheo mắt, "Anh ta nói với em lúc nào? Sao anh không nghe thấy?"

Mike liếc Rolin, "Tiến sĩ, anh không nhớ sao? Huyết tộc chúng em khi trao đổi không nhất định phải phát ra âm thanh."

"Vậy em nghĩ sao, Mike?" Rolin buồn cười khoanh tay nhìn tiểu đại nhân trước mặt.

"Tiến sĩ chỉ cần làm chuyện đúng là được rồi, sao phải phiền não chứ?" Mike nghiêng đầu, lại làm cho Rolin ngây ngẩn. Anh bỗng nhớ tới ngày nào đó, Feldt nói anh làm bất cứ chuyện gì đều không phải bởi vì anh tốt bụng hay nhẹ dạ, mà chính là làm chuyện đúng mà thôi. Anh biết, nếu không nhanh chóng bắt được hung thủ, thì sẽ có thêm nhiều người nữa chết đi. Anh không muốn lại phải đi kiểm tra nhữrng thi thể vô cùng thê thảm nữa.

Rolin im lặng trở lại giường của mình, thở dài một hơi.

Không sao, dù sao Shade cũng chỉ là 0, hắn hoàn toàn không thể làm gì mình.

Cứ coi như hắn là phụ nữ đi!

Là phụ nữ… Rolin thử tưởng tượng một chút Shade khi biến thành nữ, đột nhiên hung hăng rùng mình một cái, thật là quá shock mà!

Bất quá vấn đề lớn nhất hiện tại là, mình có thể lấy cớ gì để tiếp cận hắn?

A a a a, Rolin mày cũng có ngày này a vì theo đuổi một tên đàn ông khác mà phiền não.

Ngày hôm sau, Malanie thấy Tiến sĩ D với hai mắt thâm quầng đang ngồi trước máy vi tính uống cà phê, không khỏi có chút kinh ngạc, nhưng nhìn vẻ mặt ngưng trọng cứ như có thể nổi bão bất cứ lúc nào nên cũng không dám tiến đến hỏi han. Kinh nghiệm nhiều năm nói cho cô biết, hiện tại quan trọng nhất là phải tránh xa vành đai bão.

Ngay lúc đó, điện thoại di dộng reo lên, Rolin nâng mắt lên nhìn, không ngờ là Feldt gọi tới, anh thật sự rất muốn tắt máy. Vừa định nhấn nút, lại không khỏi có chút tò mò, hiện đang là ban ngày ban mặt, tên kia hẳn là phải trốn trong "ổ" của mình mà ngủ chứ, có chuyện gì cần nói với mình sao?

"Đề nghị hôm qua của tôi, cậu nghĩ thế nào?" Thanh âm của Fedlt có một loại âm sắc riêng, người ngoài nghe rất tao nhã và thuần hậu, nhưng đối với Rolin mà nói, chỉ cần nghe thanh âm cũng có thể tưởng tượng được biểu tình của Feldt, vô sỉ!

"Tôi còn có được quyền lựa chọn sao?" Rolin hừ một tiếng.

"Ha ha, xế chiều nay Shade sẽ tới cửa hàng trên King Street chọn mua trang phục mùa thu, cậu có thể tới đó một chuyến, giả vờ muốn mua trang phục đi dự lễ cưới hay gì đó."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!