Hắn đi tới bế bổng tôi từ trên ghế lên, đôi mắt sắc bén ép sát tôi,
sau cùng dặn dò một tên thuộc hạ đứng bên cạnh
"Hủy tất cả các cuộc hẹn của tối nay, truyền lệnh xuống bắt đầu từ giây phút này đến sáng mai, tôi không gặp bất cứ một ai hết…"
Chậm rãi cúi đầu xuống bên tai, dùng âm lượng chỉ tôi nghe được thì
thầm
"Bốn năm trước, dáng vẻ ở trên giường của em khiến tôi đến giờ nhớ mãi không quên, đêm nay, cũng đừng khiến tôi thất vọng nhé…"
Hơi động khóe môi, nụ cười của tôi vẫn gượng ép như trước…
Vũ, em thực sự hết cách rồi, chúng ta đã bị bọn chúng dồn đến chỗ chết, mọi chuyện đã vượt quá phạm vi có thể khống chế của em…
Bọn chúng là dao thớt, em là cá nằm trên thớt, tình thế này em không thể không khuất phục, tất cả chỉ có thể thân bất do kỷ…
Người đàn ông ôm tôi nhíu mày, đôi mắt xanh thẳm lóe lên một tia
không vui, cười khẽ
"Đừng lộ ra vẻ mặt đó, đêm vẫn còn dài lắm, chúng ta… mới chỉ bắt đầu thôi…"
Rất nhanh đã bị hắn ôm vào phòng ngủ rộng rãi hoa lệ…
Xem ra, chủ nhân của căn phòng này rất thích màu xanh và trắng
Nội thất trong phòng đều lấy tông màu xanh và trắng làm chủ đạo, màu
xanh thanh nhã, màu trắng óng ánh trong suốt, ưu nhã mà không mất đi vẻ
quý phái, lãng mạn mà không kém thần bí
Đó là một sự hoa mỹ từ sâu bên trong nhưng không quá xa hoa tráng lệ…
Người đàn ông chậm rãi đến gần, chìa tay đưa tôi một ly rượu vang,
tôi yên lặng đón lấy, hắn xoay người ngồi xuống chiếc ghế màu hoa lan
dựng bên cạnh giường, một tay cầm ly rượu, ugn dung nhìn tôi…
"Em hôm nay xem ra có chút cứng ngắc, chắc không phải do sợ hãi chứ…" Người đàn ông trêu chọc
Sợ hãi? Tôi khẽ lắc đầu, không phải tôi sợ hãi, chỉ là nghĩ đến việc
sau khi trở về đối diện với Vũ như thế nào thì tâm trạng lại ảm đạm
Cả đêm không về, bất cứ ai cũng có thể đoán được chuyện gì đã xảy ra…
Còn người đàn ông trước mặt này tuy không giống Hoàn Tư Dạ không thể
kiềm chế nhưng muốn hắn không lưu lại dấu vết hoan ái trên người tôi, có lẽ là không thể…
Giơ lên tay nhấm nháp chất lỏng ẩm ướt trong ly…
Hành động vô thức này lại khiến người đàn ông bên cạnh có chút không
vui, lên tiếng nhắc nhở
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!