Tay tôi dần nắm chặt thành quyền, móng tay đâm sâu vào da thịt, hai
bàn tay chảy máu đầm đìa nhưng tôi cũng không hề cảm thấy đau đớn……
A… Jason đột nhiên rú lên một tiếng rất thảm thiết, hai mắt trợn
trừng kinh hoàng nhìn tôi, máu ào ạt chảy ra từ vết cắt rất mảnh trên
cổ.
Sau đó hắn ngã xuống người tôi, tắt thở…
Tôi đã dùng lưỡi dao giấu trong miệng cắt đứt cổ họng hắn.
Máu của hắn bắn cả lên mặt tôi, mũi tôi cũng ngửi thấy mùi máu tanh nồng đậm…
Nhả lưỡi dao ra khỏi miệng, tôi thở dài một hơi rất sâu, hai mắt híp
lại, vẻ mặt mê luyến, tôi không ngờ mùi vị của máu người lại cuốn hút
đến thế…
Tiếng than thở mơ hồ quanh quẩn trong cổ họng, tôi đẩy thi thể nằm
trên người mình ra, chầm chậm đứng lên, đi về phía mấy người đàn ông bị
dọa đến ngốc nghếch kia, hơi nhếch môi lộ ra nét cười kinh khủng quen
thuộc…
Mấy người kia lập tức bị dọa, hoảng loạn lùi về phía sau từng bước
một, biểu cảm trên mặt giống như đang đối diện với ma quỷ vậy…
"Chị Ngưng Tịch, chị Ngưng Tịch, em đau quá!"
A, tiếng kêu gào của Trình Chân khiến tôi đột nhiên tỉnh táo trở lại, đang định chạy đến cứu nó lại bị những bàn tay kia hung hăng kéo lại…
"Jason chết rồi, mang cô ta đến gặp Sắc vi phu nhân đi…"
"Đúng vậy, nhanh báo cáo cho phu nhân biết, chết người đó…"
Mấy người đó đã bắt được tôi rồi lại còn giữ tôi rất chặt, tôi làm
sao có thể giãy dụa mà thoát ra được đây, nhìn Trình Chân bị dã thú xé
xác, trên người đầy máu me, tôi lớn tiếng hét lên:
"Buông tôi ra, để tôi cứu nó trước đã…"
Nhưng mấy tên đó vẫn cứ mạnh mẽ kéo tôi lại, một mình tôi căn bản là
không thể giãy dụa mà thoát khỏi bàn tay của chúng được, nghe tiếng kêu
thê thảm của Trình Chân, tôi dường như sắp điên lên rồi..!
"Đủ rồi, buông cô ấy ra!" Một tiếng quát rất lớn, tất cả mọi người đều bị chấn động.
Tôi nhìn về phía phát ra tiếng quát, Hoàn Tư Dạ…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!