Nhìn chính mình trong gương, tôi đứng lặng mất mấy phút đồng hồ.
Đây là……
"Thế nào? Không đẹp sao?" Nhược Băng cầm kéo đứng bên cạnh ánh mắt nhìn tôi vô cùng lạnh lẽo
"Không, đẹp lắm, rất…… nghệ thuật" Đây là lời khen ngợi tôi vừa mới
nghĩ ra, nhìn dáng vẻ kia của anh tôi làm sao mà dám nói không đẹp……
Anh gật đầu bỏ kéo xuống. Để lại một mình tôi đờ ra trước gương……
Khẽ thở dài một hơi, bỏ đi, mái tóc tôi tự cắt cũng đâu có đẹp hơn
thế này, bây giờ mái tóc chỉ là hơi ngắn một chút thôi, cũng không đến
mức không giống người, tôi tự an ủi bản thân như thế……
Kể từ lúc xảy ra chuyện Lồng thú, thực ra Nhược Băng cũng thân
thiết hơn với tôi một chút, nhưng bản tính trời sinh của anh đã là lãnh
đạm, nói là thân thiết nhưng thật ra cũng chỉ là không còn giống như
người xa lạ lúc trước, khi gặp mặt cũng có gật đầu chào hỏi vài câu……
Hôm nay anh chủ động đến đề nghị được cắt tóc cho tôi khiến tôi hơi
bất ngờ…… nhưng thực sự kĩ thuật của anh không đáng được khen thưởng một chút nào.
Thấm thoắt tôi đã ở đây đến bốn năm trời rồi. Kiểu huấn luyện ở nơi
này càng lúc càng tàn khốc, đặc biệt kiểu huấn luyện dã ngoại mưu sinh, đúng là muốn chúng tôi chết mà, hơn mười ngày không có rau cỏ gì
chỉ có một chút nước, sau đó coi chúng tôi như những con thú ném vào
trong rừng nhiệt đới nguyên sinh.
Chúng tôi không chỉ phải chiến đấu với rắn độc, côn trùng độc trong
rừng mà còn phải đề phòng những con thú dữ…… sau khi huấn luyện kết thúc người sống chẳng còn là bao.
Lúc đó vì đói quá, ngay cả chuột đồng tôi cũng đem bỏ vào bụng, trong khoảng thời gian đó muốn sống sót thì phải quên hết cái tôi bản thân……
Bạn bè xung quanh càng ngày càng ít dần đi, thậm chí còn có một tổ
không còn một người nào. Tôi không biết loại huấn luyện này còn phải kéo dài đến bao giờ? Nhưng nghe Hoàn Tư Dạ nói, có lẽ nó sẽ kéo dài đến khi nào chỉ còn duy nhất một người sống sót và đó là người xuất sắc nhất……
Tôi không khỏi sợ hãi, bao nhiêu người như vậy mà cuối cùng chỉ còn một người, chứng tỏ nó tàn khốc vô cùng.
Đối với sự kinh ngạc của tôi hắn không đồng ý, hắn nói ở nơi này
thường có một tổ chức bí mật làm nhiệm vụ đào tạo các sát thủ, sáu năm
là một vòng tuần hoàn chỉ giữ lại một người tinh anh nhất.
Tôi nghĩ: Dùng phương thức này để đào tạo lại chỉ giữ lại người tinh anh nhất ư……
Nhưng có những chuyện tôi vẫn cảm thấy rất kì lạ, các huấn luyện viên ở đây đều là bộ đội đặc chủng được mời đến từ các quốc gia, cho nên nếp sinh hoạt trên đây cũng theo nề nếp quân sự.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!