Chương 22: (Vô Đề)

Tù Nhìn bốn thi thể nằm trên mặt đất, tôi khẽ thở phào nhẹ nhõm. Bọn

chúng không lột được da tôi lại bị tôi lấy mạng, thắng bại bất quá chỉ

là chuyện trong chớp mắt……

"Trả Nguyễn Linh lại cho tôi" Bất chấp vết

thương vẫn đang chảy máu trên người tôi miễn cưỡng chống đỡ cơ thể lung

lay sắp đổ của mình……

Hắn nhìn vết thương trên người tôi chăm chú không chớp mắt, ánh mắt

lạnh lẽo, Thả ra! Hắn phất tay một cái, trong giọng nói mơ hồ có một

chút tức giận.

Ồ, tôi cười nhạt, Hoàn Tư Dạ, anh đang tức giận cái gì?

Giận tôi giết chết bốn người bọn chúng? Hay là giận chúng làm tôi bị thương?

Chúng tôi giống như dã thú đứng đây chém giết nhau, không phải anh muốn xem tiết mục này chứ?

Nguyễn Linh được thả xuống, tôi đi qua đó, dùng Lưu quang cắt đứt sợi dây sắt xuyên qua cơ thể cô. Chị Ngưng Tịch…… Bởi vì mất máu quá

nhiều, khuôn mặt Nguyễn Linh hệt như tro tàn nguội lạnh.

Lòng tôi đau đớn nhìn cô:

"Nguyễn Linh, đừng sợ, chị đưa em về nhà……"

"Tôi chỉ nói thả cô ấy ra, chứ chưa nói là để em mang người đi."

Giọng nói của Hoàn Tư Dạ phiêu diêu vang vọng trong không khí, loại âm

thanh lạnh băng ấy khiến người ta buốt rét.

"Chị Ngưng Tịch, em tìm cơ hội chạy đi, đừng … lo cho em nữa." Nguyễn Linh yếu ớt nói.

Tôi lắc đầu,

"Yên tâm, hắn không giữ được chúng ta đâu."

Lúc này, phía bên ngoài giáo đường truyền đến âm thanh của trận đánh

nhau, là Nhược Băng và người trong Tấn lôi, tôi không ngốc đến độ thực sự một mình đi vào đầm rồng hang hổ nguy hiểm này.

Hoàn Tư Dạ nhíu mày: Ra ngoài xem.

Mấy tên nhẫn giả đứng nấp trong phòng phi thân nhảy xuống, quỳ một gối xuống mặt đất, cung kính nói: Vâng, chủ quân

Hắn bài bố nhiều người ở bên trong như vậy xem ra có lẽ hắn không định thả chúng tôi đi.

"Chỉ mình Nhược Băng thì không thể cứu được các người ra đâu, em biết xung quanh đây tôi bố trí bao nhiêu người không? Hắn căn bản là không thể bước được vào trong này đâu, em đừng hy vọng vô ích!"

Tôi cười lạnh,

"Đã biết trước là không thể tin được anh mà, nếu thực sự chỉ có mình tôi đến đây đổi Nguyễn Linh về, anh cũng không để cho cô ấy đi. Đúng không?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!