Giang Hành Mặc bắt được từ mấu chốt Trụ cột tinh thần??
Trương Quan Đình nói
"Thế giới này đối với cô ấy bây giờ có thể nói là xa lạ, thậm chí còn không thuộc về cô ấy, cô ấy hiện tại đã có thể tiếp nhận, đồng thời đối mặt, Dante thật sự là thứ có tác dụng cực kỳ trọng yếu"
Anh có thể suy nghĩ Trương Quan Đình tiếp tục nói
"Có một ý nghĩ là 'Thế giới của mình thật sự là ở một thế giới khác', trong đó không phân biệt được thật giả, cũng nhờ đó mà cô ấy tự chủ nhận biết được bạn bè nào nên đáng quý Khoa trương một chút thì nói, Dante đối với cô ấy thì mới là hiện thực"
Lời nói này rất luẩn quẩn, Giang Hành Mặc lại nghe hiểu được, mặc dù Hạ Sở rất tốt, nhìn cũng vui vẻ và sáng sủa, nhưng cô từ đầu đến cuối không chịu chính diện thừa nhận mình đã mất trí nhớ, ngoan cường cho là mình đến từ mười năm trước, dạng này chính là tìm kiếm chính bản thân của mình đồng thời phủ định quá trình của bản thân mình
Cô giống như đang bên trong 'Sở môn thế giới'*, hết thảy những thứ thuộc cô rất quen thuộc nhưng lại không thuộc về cô, hết thảy đã sớm tồn tại nửa thật nửa giả
Mà Dante chính là người đầu tiên cô nhận biết thì đi ra 'Sở môn' đến 'thế giới' này, một điều chứng minh bản thân cô tồn tại ở 'hiện thực'
( cái này mình cũng không biết dùng từ ngữ thế nào để giải thích :))) Ý là trong ý thức Hạ Sở nghĩ rằng có hai thế giới song song, không thừa nhận mình bị mất trí nhớ cho nên cho rằng thế giới này không thuộc về mình, không muốn dính đến thế giới này, và Dante chính là người khiến Hạ Sở nhận ra mình phải tiếp nhận thế giới này, lần nữa đối mặt)
(Có truyện tên Sở Môn Thế Giới, nội dung nói về nhiều đời khác nhau chỉ cách nhau một cánh cửa, cho nên ý nói là Hạ Sở khi bước qua cánh cửa thì gặp một thế giới khác và Dante đứng ở đó)
Trương Quan Đình nói
"Bây giờ anh vạch trần thân phận Dante, cô ấy sẽ cảm thấy khôg những bị lừa gạt còn bị phản bội, mà hiện thực đó sẽ bị đánh vỡ"
Giang Hành Mặc môi mỏng mím chặt
"Chẳng lẽ cứ một mực giấu diếm đi ?? Tôi cũng không có khả năng không gặp cô ấy"
Trương Quan Đình nói
"Con người thích nghi rất nhanh, hiện tại Dante tựa như cầu nối để tiếp xúc thế giới này, cô ấy đang đứng trên chiếc cầu ấy, anh lại phá hủy chiếc cầu ấy, cô ấy liền ngã xuống. Đợi cô ấy an ổn qua cầu, thì cầu đó không ảnh hưởng lớn như vậy nữa"
Giang Hành Mặc rõ ràng
"Vậy cô ấy lúc nào mới đi qua cầu"
Vấn đề này... Trương Quan Đình nói
"Chỉ có 'Cầu' là rõ ràng nhất"
Cầu là Dante, chỉ có Dante rõ ràng nhất sao ??
Giang Hành Mặc hơi động lòng, mơ hồ bắt được cái gì đó
Anh lại hỏi
"Anh vừa nói cô ấy còn có vấn đề khác, vấn đề này..."
Trương Quan Đình
"Dissociative Disorders"
Con ngươi Giang Hành Mặc đột nhiên co lại
"Rối loạn đa nhân cách ??"
Trương Quan Đình nói
"Anh không cần quá kinh ngạc, bởi vì mất trí nhớ cho nên mới phân liệt ra thêm một nhân cách nữa, được sinh ra bởi sự thống khổ bởi vì hoạt động hoặc ký ức, từ toàn bộ phương diện tinh thần thì phân ly ra chỉ để bảo vệ hành vi của mình, tự nhiên sẽ đánh mất đi tính cách chỉnh thể của bản thân mình"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!