Mẹ !! Mẹ cứ thế này sẽ bị thiên hạ đem chuyện này ra thành trò cười mất
Hạ Sở cũng bắt đầu không muốn ngủ chung với mẹ nữa
Mẹ Hạ mặc kệ cô, nghiêm túc 'giáo dục' cô "Con cũng đã lớn rồi, nên bắt đầu sinh con, chờ chưa tới mấy năm nữa, chờ đến con có em bé thì liền mệt mỏi"
Hạ Sở nghe mà trong lòng chua thấu, cô mới 'mười tám', mẹ cô liền nói cô chưa tới mấy năm mà sinh con thì sẽ mệt mỏi
Mẹ Hạ lại nói "Cũng không trễ nãi thời gian của các con, chờ đứa bé sinh ra, con đưa cho mẹ, đảm bảo không làm cho các con mệt mỏi"
Hạ Sở quả thực nghe không nổi nữa, cô kêu "Mẹ..."
Mẹ Hạ vất vả mới nắm được thóp cô, không cho cô đứng lên phản bác "Xấu hổ cái gì ?? Đã hai mươi tám, còn làm như mới mười bảy mười tám ?? Gọi mẹ thì được gì sao, con cuối cùng cũng phải làm mẹ thôi"
Hạ Sở ủy khuất, không cách nào nói: Cô thật sự mới mười bảy mưới tảm nhé, là tuổi yêu đương cũng phải xem người khác có cho hay không
Mẹ Hạ vừa nói vừa khẽ thở dài "Mà thôi, con cứ giữ sức khỏe cho bản thân đã, ăn cho béo một chút, nếu không với tình trạng thế này của con, nếu thật sự mang thai, chúng ta ai cũng không yên tâm"
Hạ Sở thở phào, cảm thấy đề tài đại khái cũng đã kết thúc
Mẹ Hạ đưa tay xoa bóp eo cô nói "Con nói xem, trước kia con uống miếng nước cũng có thể mập ra, giờ làm sao lại càng lớn càng gầy yếu đến nỗi da bọc xương thế này ??"
Hạ Sở bị bà bóp rất ngứa, một bên cười, một bên tránh "Sẽ béo, rất nhanh sẽ béo ra"
Hai mẹ con nói chuyện một lúc, thời gian không còn sớm, mẹ Hạ nói "Nhanh ngủ đi, mai con còn phải dậy sớm"
Hạ Sở cũng hơi mệt, cô nắm tay đặt dưới gối đầu, nhìn mẹ nói "Mẹ, ngủ ngon"
Mẹ Hạ cũng nhìn cô "Ngủ ngon"
Hai người yên tĩnh trong chốc lát, tựa hồ chẳng mấy chốc liền sẽ ngủ thiếp đi
Hai mí mắt của mẹ Hạ liền đánh nhau, mang theo nụ cười trong đọng trên khóe miệng, lập tức tiến vào giấc mộng đẹp
Hạ Sở lẳng lặng mà nhìn, nhìn người mẹ quen thuộc, nhìn người thân cận nhất của mình, nhìn mẫu thân có thể gánh vác được tất cả
Chóp mũi cô chua chua, bỗng nhiên nhịn không được
"Mẹ" Cô nhẹ giọng bảo bà
Mẹ Hạ híp mắt "Được rồi, ngủ sớm đi"
Hạ Sở thấp giọng nói "Nếu như con không phải là con, mẹ..."
"Cái gì mà con không phải con" Mẹ Hạ mơ hồ nói "Nghe lời, nhanh ngủ đi, sáng mai còn không muốn đi đến công ty sao ??"
Hạ Sở quyết định, mở miệng nói "Con chính là đến từ mười năm trước, con vẫn là con gái của mẹ, nhưng là..."
"Con đến từ mười năm trước ??" Mẹ Hạ mở mắt ra, tuy có chút thanh tỉnh nhưng cũng không quá để ý, chỉ cười cười nói "Mẹ nhìn liền biết mười năm trước xảy ra chuyện gì con cũng không nhớ được"
"Con nhớ được" Hạ Sở gấp gáp nói "Con cái gì đều nhớ..."
Mẹ Hạ hào hứng, hỏi cô "Vậy con thử nói xem điểm thi đại học của con bao nhiêu"
Hạ Sở nhíu chặt lông mày nói "Con đến sớm hơn ngày hôm đó"
Mẹ Hạ hỏi "Sớm hơn ?? Chưa thi đai học sao ??"
Hạ Sở chân thành nói "Vừa kết thúc kỳ thi đại học, nhưng lại chưa biết điểm"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!