Chương 22: Nhà Giang Hành Mặc

Hạ Sở kể chi tiết về cuộc chiến "Truy đuổi" hôm nay, lúc kể xong câu cuối cùng, cô thở dài nói "Tôi vạn vạn không nghĩ tới, anh ta lại sử dụng quyền hạn của mình mà sửa vị trí định vị của mình, gạt tôi xuống tầng trệt"

Giang Hành Mặc một câu cũng không nói ra được

Hạ Sở hoàn toàn đem Dante là người bạn tâm linh mười tám tuổi của mình, tiếp tục nói "Cậu nói xem, anh ta làm sao lại quá đáng như vậy chứ !! Thật sự quá đáng"

Giang Hành Mặc không nhịn được nhẹ giọng nói "Anh ta không cần phải trốn cô đâu nhỉ"

Hạ Sở cũng không phục "Đúng vậy, anh ta cần gì phải trốn tôi chứ ??"

Giang Hành Mặc hàm hồ nói "Có thể... anh ta biết là cô muốn ly hôn với anh ta ??"

Hạ Sở nói "Anh ta làm sao biết được ??"

Anh ta có thể biết, biết rõ ràng là đằng khác

Giang Hành Mặc yên lặng dẫn dắt cô "Có lẽ... hai người rất lâu trước đó đã nói qua về phương diện này ?? Cho nên khi gặp mặt thì liền sẽ... cho nên anh ta liền không muốn gặp cô"

Lời này để Hạ Sở sững sốt một chút

Thật đúng là khó mà nói thì, không chừng cô hai mươi tám tuổi đã cùng Giang Hành Mặc nói qua về phương diện nàu, không chừng còn nói với nhau sau khi suy nghĩ cẩn thận rồi mới quyết định ly hôn hay không

Thế nhưng là...

Hạ Sở cười nhạo nói "Nếu như anh ta thật sự biết, chỉ sợ sẽ cưỡi tên lửa phóng đến trước mặt tôi, dùng tốc độ ánh sáng mà cùng tôi ly hôn"

Giang Hành Mặc "..."

Não Hạ Sở hoạt động rất nhanh, nhanh chóng liền có giải thích cho chính mình, cô mở to mắt nói "Anh ta đại khái là sợ tôi quấn quít chặt lấy đi"

Có trời mới biết, Giang Hành Mặc nằm mơ cũng muốn bị "Quấn quít chặt lấy"

Hạ Sở nhún vai lại nói "Trước kia tôi không thấy rõ, còn không nỡ cùng anh ta ly hôn, anh ta cứ thế này mà trốn tránh tôi, đoán chừng là cho là tôi muốn cùng anh gương vỡ lại lành"

Không có ý từ nhưng cô đánh giá quá cao rồi, Giang già bạn học chưa bao giờ mơ thấy một giấc mơ đẹp thế này 

Lúc này người máy đẩy đồ ăn tới, an an ổn ổn đi tới chỗ hai người

Hạ Sở bữa tối chưa ăn cơm, lúc này đói cực kỳ, liền nói "Không đề cập tới những thứ sốt ruột này, chúng ta ăn cơm thui"

Giang Hành Mặc đâu còn khẩu vị để ăn cơm chứ

Hạ Sở phát giác được anh không động đũa "Sao thế ??"

Giang Hành Mặc đành phải cầm đũa lên "Không quá đói"

Hạ Sở rất giỏi về việc bắt giữ tâm tình của người khác, cô để đũa xuống hỏi "Là gặp chuyện gì phiền lòng sao ??"

Cô nhìn ra được cảm xúc của Dante đang sa sút, là bạn bè nha, chính là muốn chia sẻ những phiền não, cô không thể chỉ chủ ý bản thân mình mà không để ý tới Dante

Giang Hành Mặc là có nỗi tâm khó nói, chỉ có thể nói "Không sao, chuyện làm ăn thui"

Hạ Sở rất nhiệt tình "Cậu có thể nói cho tôi, tôi liền giúp cậu"

Ngay cả một loại máy tính có chương trình thiết kế ngôn ngữ cũng không thể nào giúp được anh 

Giang Hành Mặc lắc đầu nói "Không thể để cấp trên giúp đỡ được, tôi có thể dựa vào chính mình"

Hạ tổng rất thưởng thức những loại người thế này, khích lệ anh "Cố lên!! Cậu còn trẻ, lại biết chịu khổ, nhất định không có vấn đề"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!