Chương 17: Họp lớp

Dante tạm thời đổi ý, không muốn đi cùng cô sao ??

Cái suy nghĩ này vừa mới hiện ra, Hạ Sở liền lắc đầu một cái ném nó quăng ra ngoài. Không thể nào, Dante không phải người như vậy, người ta thật lòng thành ý muốn giúp mình, cô làm sao lại suy nghĩ như vậy 

Thời gian càng trôi qua, người nên sớm xuất hiện vẫn chậm chưa chưa xuất hiện, Hạ Sở rốt cuộc ngồi không yên, vẫn nghĩ nên đi tìm Dante một chút, dù là không đi vào, lặng lẽ liếc mắt nhìn cũng tốt 

Hạ Sở đi lên lầu phòng làm việc, y những gì cô suy nghĩ, thời gian này các nhân viên ở tiểu tổ này đều ở đây, mỗi người bọn họ đều chôn mặt trước máy vi tính, tập trung tinh thần rất bận rộn. Hạ Sở nhìn về phía vị trí quen thuộc kia, không có một bóng người 

Dante không đi làm sao ??

Xảy ra chuyện gì sao ?? Là nhà có việc gấp hay là... như thế nào ??

Hạ Sở có chút lo lắng. Đáng tiếc là cô không có phương thức liên lạc của anh, muốn liên lạc cũng không liên lạc được. 

Đi vào phòng làm việc để hỏi... Hạ Sở không thể, cô biết nên tránh để bị hoài nghi 

Cứ như vậy đi, Hạ Sở thoải má rời khỏi 

Dante không rảnh, không phải chính cô còn muốn đi gặp bạn học sao 

Loại vũ hội tụ họp này, cô đi một người quả thật không tốt, không nói đến vấn đề lễ phép, vẻn vẹn là cô đã kết hôn nhưng lại một mình đi tới đủ để cho người khác muốn nói xuôi nói ngược rồi 

Vốn là cô đang đứng dưới ánh đèn sân khấu, rất nhiều người chờ nhìn để cười nhạo 

Hay là... không đi nữa 

Hạ Sở ở trong lòng thật giống như có tảng đá đè áp, nặng nề cứ đứng ở đó, ép tới ngực khó chịu, hô hấp không thuận 

Kỳ thật thì có gì đâu, một cái họp lớp thôi, đến cùng có thể thấy cái gì, đến cùng có cái gì để đáng cho cô chờ mong như thế, đến cùng vì cái gì thì không đi thì liền không được

Không nói rõ được cũng không diễn tả được, Hạ Sở chính là có một loại cảm giác như vậy 

Tựa hồ đi tới nơi đó, liền sẽ mở rộng ánh mắt: Sẽ biết mình muốn thấy cái gì, sẽ biết mình đang chờ mong cái gì, càng sẽ biết tại sao mình nhất định phải đi 

Đáp án là không biết, nhưng lại là lời mời rất thơm ngon, giống như một ngọn lửa không rõ hình dáng, xuất hiện trước tầm cô, ép cô nhìn chăm chú

Năm giờ bốn mươi, nếu bây giờ xuất phát, tốc độ xe nhanh một chút, cũng có thể tới đúng giờ

Hạ Sở nhìn đồng hồ đeo tay chằm chằm, mặt đồng hồ bên trên là những lam bảo thạch tinh xảo, phảng phất phản chiếu lại gương mặt trẻ tung non nớt quen thuộc nhưng lại mơ hồ 

Hạ Sở tâm xiết chặc, ánh mắt lộ ra sự kiên định 

Hạ Sở lấy điện thoại di động ra, gọi cho Ethan

"Giúp tôi sắp xếp một chiếc xe, tôi muốn tới khách sạn quốc tế Thịnh Hoa"

Ethan đáp ứng, bất quá chừng một phút sau, Hạ Sở một mình ngồi lên rồi tiến tới vũ hội đường

Cô muốn đi, cho dù là một người, cũng phải đi 

Lời đàm tiếu cũng được, những lời khó nghe cũng được, cô muốn đi, nhất định phải đi 

Nửa giờ sau, tại phòng D thí nghiệm 

Từ Chi Hàn cũng quầng thâm cực rõ ràng đi vào, những lập trình viên đang bận rộn nhìn thấy anh liền hướng tới anh chào hỏi.

Từ Chi Han hỏi Dan.. Anh còn chưa dứt lời thì lại nuốt xuống, gần đây cũng không biết lão đại lại bị cái gì, không cho phép bọn họ gọi Dante, bắt buộc phải nói thẳng họ và tên 

Gọi tên Tiếng Anh là xí nghiệp văn hóa, gọi thẳng danh người sáng lập ra công ty có phải cũng quá... Từ đồng chí có chút sợ, nhỏ giọng hỏi

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!