Chương 10: Ngủ quên ??

Cô chọn một phần cơm lươn, làm sao lại ra một hộp sữa sô cô la ??

Đầu bếp điện tử chỉ số thông minh thật đáng lo a

Hạ Sở nghĩ như vậy, nhưng ánh mắt lại không có cách nào dịch chuyển khỏi hộp sữa sô cô la đó

Đã từng thức đêm, lúc này lại cực đói, thấy sô cô la tâm tình cơ bản như sói thấy dê vậy

Hạ Sở sợ nó kịp phản ứng mà lấy lại sữa, cho nên cấp tốc cầm lấy nhanh nhẹn uống vào trong miệng 

Sô cô la mang theo một chút lạnh, hẳn là được để ở trong hoàn cảnh đông lạnh 

Thời tiết như vậy, uống một ngụm nước lạnh ngọt ngào sô cô la, thật sự là cực kỳ tốt a

Hạ Sở chưa thỏa mãn, muốn lần nữa ấn phần ăn cơm lươn, nhìn có thể có thêm một hộp sữa sô cô la nữa không

Giống như là biết cô đang suy nghĩ gì vậy, mặt kính đen lại xuất hiện một hàng chữ

"Xin chờ một chút, phần cơm lươn liền lập tức làm xong"

Hạ Sở trong lòng vui mừng, cô còn tưởng rằng hộp sữa sô cô la vừa nãy chính là phần ăn cơm lươn, nguyên lai chẳng qua là khai vị trước bữa ăn thôi sao ??

Lợi hại!! Hạ Sở thu hồi lại những lời nói chê bai nó, thở dài nói Thật thông minh Còn biết cho cô một hộp sữa sô cô la để lót dạ một chút 

Dứt lời, cô lại lên cơn thèm, giương mắt nhìn nó, ngại ngùng lên tiếng, nhưng trong mắt viết đầy

"Một hộp không đủ, cho thêm môt hộp nữa đi" 

Nhìn qua camera, thấy bộ dáng như vậy của Hạ Sở, Giang Hành Mặc có chút thất thần

Tình cảnh này có chút xa xôi nhưng lại không xa lạ gì 

Rất nhiều năm trước, vẫn còn trong thời kỳ nhiệt huyết, anh hay dùng sữa sô cô la lừa gạt nữ hài ưu tú này

Anh hỏi cô

"Đến chỗ anh thực tập đi"

Cô đang suy nghĩ

Giang Hành Mặc dự định cầm thuốc lá, lại nghĩ tới cô không hút liền thu lại. Chỉ là ngón tay ngoài ý muốn đụng phải một đồ vật trong túi, anh không biết nó là cái gì, thế nào thuận tiện đem ra

- Là một hộp sữa sô cô la 

Hạ Sở nhìn thấy giữa ngón tay anh là một hộp sữa sô cô la, hơi ngẩn ra

Giang Hành Mặc hỏi cô Uống không ??

Hạ Sở sững sốt một chút, kinh ngạc hỏi ngược lại Cho em ??

Giang Hành Mặc thẳng thắn đem sữa sô cô la cho cô 

Hạ Sở cúi đầu nhận lấy, sợi tóc rơi xuống hoàn hảo che đi lỗ tai đã ửng đỏ kia 

Khi đó Giang Hành Mực vì một cái hạng mục mà bận rộn không phân biệt được ngày đêm, cũng không biết ngày đó là lễ tình nhân 

Hạ Sở cũng biết anh không biết 

Sau đó cô đối với anh nói

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!