Ba giờ chiều, mưa tạnh.
Cơn bão khiến thành phố không còn như trước, đường phố trông như đống đổ nát, chất đống các loại rác thải.
Không khí trong phòng ăn thật khủng khiếp, kính ở đây đã vỡ hết, các vị khách không muốn đợi trong hầm rượu, họ lệnh cho người hầu hoặc người phục vụ đến quầy lễ tân của khách sạn để hỏi thăm tình hình.
Johnson là người duy nhất ngồi bên cửa sổ. Y không hề bận tâm đến cửa sổ vỡ nát và tấm rèm bay phất phới. Trang phục trên người y đã được đổi thành một chiếc áo khoác lễ phục buổi sáng màu đen với hai hàng cúc dài đến đầu gối, bên trong là gile màu nâu nhạt và một cái áo sơ mi có cổ ren màu trắng ngà. Bên dưới lớp ren diềm xếp nếp phức tạp, có thể nhìn thấy hai chiếc cúc của gile.
Cúc áo được làm bằng ngọc ốc nữ hoàng màu hồng nhạt, có họa tiết dạng sóng tinh tế, nhu hòa, lấp lánh lộng lẫy dưới ánh đèn.
Gymir mặc trang phục phù thủy Ả Rập ngồi đối diện với y, tay cầm ly rượu, chứa chất lỏng có màu hổ phách nhạt. Tà thần có vẻ thích thú với loại chất tạo mùi của con người này.
Gymir nhìn cuốn sách trên tay Johnson, xác nhận qua bìa rằng đó là cuốn tiểu thuyết trinh thám mà y đã mua khi họ gặp nhau lần đầu ở Luân Đôn.
"Em vẫn chưa đọc xong à?"
"Không, em đang xem lại một trong những câu chuyện."
Johnson mở cuốn sách, đặt nó lên bàn. Khoảnh khắc bìa sách chạm vào bàn, mọi vết nước, lá cây, bụi bẩn đều biến mất. Mặt bàn sạch bóng như mới.
"Bờm Sư Tử?" Gymir cúi đầu, đọc tiêu đề chương một cách bối rối.
Truyện ngắn này được mô tả dưới góc nhìn của Sherlock Holmes, chứ không phải của bác sĩ Watson như bình thường.
"Em muốn thử trở thành một thám tử, khám phá ra bí mật của chủ ngân hàng đó?" Gymir tò mò hỏi.
Qua câu hỏi này, Johnson khẳng định Gymir cũng đã đọc cuốn sách trên tay y. Chẳng có gì đáng ngạc nhiên cả.
"…Không, em xác nhận rằng em không có tài năng đó." Johnson lại cầm cuốn sách lên, bất lực nói: "Trở lại câu chuyện Bờm Sư Tử, anh có thấy nó làm anh thất vọng không?"
"Ý em là việc con người sẽ chết nếu chạm vào sứa?"
Bờm Sư Tử là một vụ án kỳ lạ xảy ra bên bờ biển, phức tạp và khó hiểu, nạn nhân để lại lời trăn trối khó hiểu: "Bờm Sư Tử". Trên lưng nạn nhân có những vết sẹo khủng khiếp do những chiếc roi dài và mỏng để lại. Ngay khi cảnh sát nhắm vào nghi phạm, chuẩn bị bắt giữ thì anh ta cũng bị tấn công và trên người cũng có thương tích tương tự. Cuối cùng, Sherlock Holmes phát hiện ra kẻ sát nhân chính là một con sứa cực độc ở biển, trông rất giống bờm sư tử.
Nếu người đọc là con người, đương nhiên sẽ rất bất ngờ khi đọc được đoạn kết. Nghe đâu trong các salon ở Luân Đôn còn nổ ra những cuộc tranh luận về loài sứa độc. Nhiều người thậm chí còn không biết sứa là gì và trông nó như thế nào. Sinh vật học là một chủ đề rất thời thượng trong những năm này.
Người đọc ngưỡng mộ kiến thức của Sir Doyle, tà thần cũng như độc giả con người, học được rất nhiều kiến thức nhân loại từ những tiểu thuyết trinh thám này.
Ngoại lệ duy nhất là Bờm Sư Tử.
Lấy trải nghiệm đọc sách của Johnson làm ví dụ, y đọc rất thích thú cho đến cuối mới phát hiện ra thủ phạm thực sự chỉ là một con sứa mà y không coi ra gì? Nghiêm túc chứ? Johnson thật muốn nhặt một con sứa lên ngay tại chỗ, rũ hết nước ra khỏi cơ thể nó rồi đưa cho Sir Doyle xem. Cái thứ giòn rụm yếu ớt này à, Sir Doyle, nhìn nó thử đi!
Johnson tìm đến thư viện của Đại học Luân Đôn, lật giở sách trong nhiều ngày, cuối cùng xác nhận rằng sứa thực sự có độc tính cực cao… đối với con người.
"Em biết con người rất dễ chết, nhưng không ngờ con người lại mỏng manh hơn sứa."
Thật quá vô lý!
Johnson phải mất một thời gian dài mới chấp nhận được kiến thức này, nhưng Gymir lại tiếp thu rất tốt. Hắn thong thả nói: "Chưa kể đến độc tính, một số loài sứa bờm sư tử lớn đến mức có thể dùng làm chăn, đủ để khiến con người ngạt thở."
Thần Biển sẽ không tiết lộ rằng hắn đã phải đọc bảy cuốn sách mới tìm ra hình ảnh, để khẳng định rằng từ đó của con người đang đề cập đến sinh vật mà mình biết.
Johnson trầm ngâm: "Nếu là sứa bờm sư tử** nhỏ thì phải giống như một cục len chứ không phải một cái bờm sư tử, trừ khi nó có kích thước bằng con sư tử. Tuy nhiên, loài sứa như vậy sẽ mắc cạn khi vào gần đất liền, con người không thể bắt gặp nó khi bơi trong vịnh."
** Sứa bờm sư tử (danh pháp hai phần: Cyanea capillata) là loài sứa lớn nhất trong các loài sứa được biết. Phạm vi phân bố của loài này giới hạn vùng nước lạnh, phương bắc của Bắc Cực, phía bắc Đại Tây Dương, và phía bắc Thái Bình Dương, hiếm khi tìm thấy xa hơn về phía nam hơn 42° vĩ bắc. Các mẫu vật lớn nhất ghi lại được tìm thấy, trôi dạt vào bờ biển của vịnh Massachusetts vào năm 1870, có một cơ thể có đường kính 2,29 mét và xúc tu dài 37 mét.
Gymir giơ hai ngón tay lên nói: "Ta nghi ngờ con sứa gây án đó là một quyến thuộc của tà thần, em nhìn đi, nó liên tiếp tấn công hai người."
Johnson: "…"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!