Chương 33: (Vô Đề)

Tin tức về chứng rối loạn tâm thần của Linde Brandon truyền ra từ bệnh viện.

Đây là đòn rất nặng đánh gục Công ty vận tải biển Brandon.

Bầy lang sói thèm muốn lợi nhuận nóng lòng muốn phân chia công ty vận tải biển lâu năm này ra mà nuốt chửng. Những người đầu tiên tìm đến cửa đòi nợ là các hãng buôn từng hợp tác, sau đó là ngân hàng, cuối cùng là chủ tàu và thủy thủ.

Theo tin đăng trên báo, Công ty vận tải biển Brandon sẽ sớm tuyên bố phá sản, bán bớt tài sản để trả nợ. Vụ tranh chấp thừa kế của gia tộc Brandon kéo dài hai năm cũng sẽ không còn nữa, bởi vì những họ hàng của gia đình Brandon đều mong muốn tránh khỏi mớ hỗn độn này càng xa càng tốt, tranh giành quyền thừa kế gì chứ, cuối cùng chỉ lãng về một đống nợ thôi.

Điều mà những nhà phê bình này không ngờ tới là vào thời điểm tháng 2 năm 1928, vụ tranh chấp thừa kế này lại có diễn biến mới.

Một người phụ nữ tên Caroline Brandon. Còn được gọi là phu nhân Josie, bà ta là con gái của Brandon Lớn, một góa phụ. Bà ta không có nhiều tài sản, có hai người con, đã rút lui khỏi giới xã giao Luân Đôn nhiều năm, khiến nhiều người đã quên mất sự tồn tại của người này.

Giờ đây, phu nhân Josie này không biết đã lấy tiền từ đâu mà thuê một loạt các kế toán và luật sư nổi tiếng châu Âu, thành lập một đội cố vấn khiến các nhà phê bình của The Times phải kinh ngạc.

Đội cố vấn này ngay lập tức bắt đầu kiểm kê tài sản của gia đình Brandon, chủ yếu là Công ty vận tải biển. Họ thu thập nhiều tài liệu pháp lý có giá trị, bao gồm chứng thư giao dịch, hợp đồng vay vốn, biên lai nộp thuế, v.v., trong đó quan trọng nhất là tình hình tài chính của Công ty vận tải biển Brandon.

Có thể thấy, điều kiện hoạt động của công ty rất tốt, một số khoản nợ chưa đến hạn trả, nhiều khoản nợ thực chất là do con người gây ra.

Ví dụ như những quản lý đã biển thủ tiền và chuẩn bị chuyển sang đầu quân cho các công ty vận tải biển khác, hoặc ví dụ như các công ty hợp tác giữ lại khoản thanh toán hàng hóa, cộng với chủ tàu muốn giải quyết các khoản tiền thuê tàu do bị kích động bởi những kẻ ác ý, và các ngân hàng đóng băng vốn lưu động của Công ty vận tải biển Brandon…

Công ty nhà nào có thể chịu được một trận đấm đá liên tục như vậy? Không phá sản thật thì cũng phải phá sản.

Vụ việc này đã gây náo loạn rất lớn. Những đứa trẻ bán báo xách theo túi vải chạy khắp đường, chỉ mong có thêm tin tức về gia đình Brandon để không phải lo không bán được báo mỗi ngày. Mong ước của chúng trở thành hiện thực rất nhanh chóng.

Bởi vì một nửa số thành viên trong đội cố vấn này không phải là người Anh, còn lại các luật sư và kế toán nổi tiếng nước Anh thì muốn tận dụng cơ hội này để càng thêm nổi tiếng… chỉ cần Công ty vận tải biển Brandon không bị phá sản, gia đình Brandon được kéo trở về từ bờ vực thẳm, thì các quý tộc và thương nhân lớn trên khắp châu Âu sẽ xếp hàng để thuê họ, ai quan tâm đến việc làm mất lòng những "ông lớn" đang tìm cách xé xác nhà Brandon?

Còn nếu thực sự lo lắng thì hãy đào ra vài thứ gì đó, để những nhân vật lớn này không còn chỗ đứng ở Luân Đôn nữa. Dẫu sao thì, phu nhân Josie đã trả cho họ một khoản thù lao cao đến mức họ chưa bao giờ dám tưởng tượng.

Tất cả người dân Luân Đôn, kể cả đội cố vấn, đều tò mò tiền của phu nhân Josie đến từ đâu.

Brandon Lớn có sở thích tài trợ cho các cuộc thám hiểm, người ta tin rằng đoàn thám hiểm của Brandon Lớn đã phát hiện ra kho báu tàu đắm trên biển, và biến kho báu đó thành một khối tài sản lớn, tuy nhiên gia đình Brandon vẫn chưa sử dụng số tiền đó, cho đến hôm nay.

Theo luật nước Anh, một nửa số tiền thu được từ các cuộc thám hiểm và thậm chí cướp bóc trên biển sẽ thuộc về hoàng gia. Vì vậy phu nhân Josie bị nhắm đến, tài khoản ngân hàng và tài sản của bà ta bị kiểm tra nhiều lần nhưng không tìm thấy bằng chứng. Khoản tiền này cứ như từ trên trời rơi xuống, hay từ dưới đất mọc lên.

Phu nhân Josie lên tiếng rằng nó đến từ một nhà hảo tâm.

Ngay cả lũ chuột trên đường phố Luân Đôn cũng không tin!

Vâng, không ai tin, nhưng không ai có thể tìm ra nguồn gốc của số tiền.

Hầu gái và đầu bếp của phu nhân Josie lấy Kinh Thánh ra thề rằng nếu phu nhân giàu có thì họ sẽ không sống khốn khổ như vậy, thậm chí còn không đủ tiền cho con trai phu nhân Josie học ở Oxford.

Đến tháng 3, phu nhân Josie giải quyết được vụ buôn lậu trước. Bà ta đã trả tiền phạt của hải quan, nhưng trách nhiệm lại thuộc về Linde Brandon đã phát điên rồ, và những người quản lý công ty, một phần trong số họ lại bị phu nhân Josie truy cứu trách nhiệm về tội biển thủ công quỹ.

Sau khi những con sâu mọt trong nội bộ được quét sạch, những thế lực muốn chia phần Công ty vận tải biển Brandon ở phía sau cũng bị đánh bại, các luật sư và người đại diện mà họ thuê thua đến nỗi lòng tự tin tan nát.

Người không muốn thừa nhận chiến thắng của phu nhân Josie lên tiếng cho rằng họ đã thua sức mạnh tội ác của đồng tiền.

(John: Nếu tiền không giải quyết được vấn đề thì hãy tìm tà thần đòi thêm tiền.)

Chủ tàu và thủy thủ đã nhận tiền thì không tiếp tục gây rối, các đối tác cũng không dám giữ lại tiền hàng, nếu không ngày hôm sau sẽ nhận được đơn khởi kiện.

Ngân hàng có quyền đóng băng vốn lưu động, đội cố vấn không thể kiện những kẻ này, nhưng giờ phu nhân Josie cũng không cần dùng đến số tiền trong tài khoản đó!

Bà ta phớt lờ những ngân hàng này, khi hoạt động của Công ty vận tải biển Brandon trở lại bình thường, ngân hàng có lý do gì mà phải tiếp tục phong tỏa tài khoản? Nếu vẫn tiếp tục, vậy gửi một đơn khởi kiện nữa!

Tòa án cũng sứt đầu mẻ trán, họ đã nhận hàng trăm đơn kiện từ phu nhân Josie.

À mà nhân tiện, thật ra không thể gọi phu nhân Josie nữa mà phải gọi là phu nhân Caroline.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!