Chương 16: (Vô Đề)

John cảm thấy sau khi Johnson xuất hiện là mình ớn lạnh toàn thân.

Nhưng vì phí ủy thác, anh lại không thể đuổi Johnson ra ngoài, đành phải bỏ thêm mấy khúc gỗ vào lò sưởi để lửa cháy mạnh hơn.

"Mặc dù rất vui khi nghe ngài khẳng định khả năng của mình, nhưng tôi không muốn động đến những tồn tại huyền bí nữa đâu." John nhấn mạnh, anh không muốn phát điên.

"Việc này không liên quan gì tới tồn tại huyền bí." Johnson tùy ý thả viên đá quý xuống đống tiền vàng, ánh lửa trong lò sưởi khiến chúng tỏa ra vầng hào quang rực rỡ.

Đôi mắt của John dõi theo vầng hào quang tuyệt đẹp này.

A, thật bi thảm, sự nghèo đói hành hạ tâm hồn anh, buộc anh phải phục vụ cho quỷ dữ… John yếu ớt dựa vào ghế, rút ​​điếu thuốc ra, quẹt diêm rồi châm lửa.

Rít một hơi thuốc thật sâu, John nở một nụ cười xã giao chuẩn mực: "Xin mời nói, thưa ngài Johnson, thám tử luôn sẵn lòng giúp đỡ người khác giải quyết những vấn đề mà họ không giỏi xử lý."

Johnson lấy tờ báo y mua trước đó ra, đặt nó lên bàn.

"Việc ta muốn ủy thác kỳ thực có liên quan đến anh… hay nói đúng hơn là đã từng có liên quan."

Trang mà Johnson mở ra là bản tóm tắt của The Daily Telegraph về một số ngày ra tòa và kết quả của vụ tranh chấp tài sản của gia tộc Brandon, trang này còn có một bức ảnh đen trắng chụp ở lối vào tòa án.

Vụ tranh chấp tài sản thừa kế này đã diễn ra được hai năm. Người đàn ông tỏ vẻ thiếu kiên nhẫn trong ảnh chính là nhân vật chính của vụ việc. Một gã xui xẻo đã bốn mươi tám tuổi rồi mà còn bị họ hàng nghi ngờ là con ngoài giá thú, đồng thời nghi ngờ quyền thừa kế của gã.

Gã cũng là khách hàng cũ của John.

John vội vàng đến thị trấn Đá Ngầm Đen ở Iceland, muốn tìm mục sư Cornell lấy giấy chứng nhận viết tay, để chứng minh nghi thức rửa tội cho ông Brandon này. Kết quả là anh gặp phải sự kiện huyền bí ở thị trấn Đá Ngầm Đen, cuối cùng thị trấn bị sóng thần tàn phá, mục sư Cornell cũng chết, John chỉ có thể tay trắng trở về nước Anh.

Sự nghiệp thám tử của John rơi xuống đáy vì sự cố này. Mặc dù trong mắt người ngoài, sóng thần là một thảm họa thiên nhiên, sức người không thể làm gì được, nhưng sự thật là John đã không hoàn thành nhiệm vụ lấy được tài liệu quan trọng để chứng minh.

Thậm chí, có người còn cho rằng, ông Brandon đã vướng vào tranh chấp thừa kế suốt hai năm qua là vì không kịp nhận được giấy chứng nhận có chữ ký của mục sư Cornell. Sẽ ra sao nếu thám tử được ông Brandon ủy thác hành động nhanh hơn, rời khỏi thị trấn Đá Ngầm Đen trước khi thảm họa thiên nhiên xảy ra?

Vì vậy, trong mô tả của các tờ báo lá cải Luân Đôn, chính vì ông Brandon keo kiệt đã thuê một thám tử dở hơi, gửi lòng tin sai chỗ, nên vụ kiện mới bị kéo vào vũng lầy. Dù không ai biết tên của thám tử này, nhưng điều đó không ngăn cản các phóng viên và nhà phê bình chế nhạo anh ta.

Khuôn mặt của John tối sầm khi đọc được những lời châm biếm cay đắng trên tờ The Daily Telegraph.

Nếu có người khác ngồi trước mặt anh, anh sẽ bảo họ cút ra khỏi căn hộ ngay lập tức.

"Ta rất tiếc, về ảnh hưởng bất lợi mà cái chết của mục sư Cornell gây ra cho anh." Johnson làm một động tác xin lỗi, nhưng John lại cảm thấy biểu hiện này chỉ là chiếu lệ cho qua.

Johnson nói tiếp: "Vì vậy ta mang đến một khoản phí ủy thác khá khả quan, kèm theo tiền bồi thường. "

Y lại đặt một túi tiền lên bàn, trong đó cũng có bốn mươi đồng vàng.

John: "…"

"Ta nghĩ anh đã lấy lại bình tĩnh, sẵn lòng nghe về yêu cầu của ta." Johnson chỉ vào bức ảnh trên báo và nghiêm túc nói: "Ta hy vọng vụ kiện này kết thúc với sự thất bại của Brandon."

"Cái gì?"

John sửng sốt, cười lớn: "Ngài đang nói cái gì vậy? Tôi chỉ là một thám tử, một thám tử tồi thậm chí còn không có nhà riêng! Tôi không phải là thẩm phán, tôi không thể tác động đến suy nghĩ của bồi thẩm đoàn. Việc này không nằm trong phạm vi công việc của tôi."

Johnson đợi anh nói xong mới bình tĩnh nói tiếp: "Không, anh có thể thu thập chứng cứ, đi theo Brandon, tìm ra chứng cứ chống lại gã."

John phản bác: "Các họ hàng của gia tộc Brandon đã làm việc này từ lâu, họ cũng thuê thám tử, nhưng bằng chứng tìm được không đủ xác thực, nên vụ kiện phải hoãn lại đến hôm nay. Ông Brandon là người thông thạo luật, rất có năng lực và không dễ đối phó."

"Những thám tử kia kém hơn anh rất nhiều." Johnson trả lời.

Vẻ mặt John phức tạp, tuy lời khen rất hay, nhưng lời khen từ miệng của tồn tại huyền bí lại khiến anh thấy rùng rợn.

"Chỉ là ngài chưa từng gặp nhiều thám tử thôi…"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!