Chương 15: Phần 2: Bướm Xám Năm 1927, Luân Đôn

Năm 1927, Luân Đôn.

Sương mù là bóng ma lang thang trên đường phố của thành phố này, những ngọn đèn khí đốt tạo ra ánh sáng mờ ảo.

Những ngôi nhà hai bên đường im lìm trong sương mù, thấp thoáng không rõ trông như từng con quái vật, ánh đèn chiếu sáng trong các ngôi nhà là đôi mắt của chúng đang quan sát thế giới.

"Dừng… tránh ra!"

Một chiếc xe ngựa chạm khắc tối màu lao nhanh suýt tông vào một đứa trẻ đang bán báo, người đánh xe mặc áo khoác ngắn màu đen, tức giận thò đầu ra cho nó một roi.

Đứa bé rất lanh lợi, vừa chạy vừa giữ chặt túi đựng đầy báo.

Sau đó trước mắt bỗng tối đen, thằng bé bán báo đụng phải một người đàn ông trên phố. Sương mù che khuất khuôn mặt người đàn ông, khi cậu bé ngẩng đầu lên, nó chỉ có thể nhìn thấy cổ áo khoác đen dựng đứng.

"Xin lỗi, thưa ông!" Thằng bé bán báo sợ hãi lùi lại một bước. Hôm nay trời lạnh thật, thằng bé nghĩ thầm, quần áo của quý ông này lạnh đến nỗi có cảm giác như sắp đóng băng. Sợ bị đánh, nó rụt cổ lại, chuẩn bị sẵn sàng để bỏ chạy.

Lúc này, một bàn tay đeo găng tay da màu nâu vươn ra trước mặt nó, trên đó có hai đồng xu.

"Một tờ The Times."

"Vâng thưa ông." Mắt thằng bé sáng lên, nó nhanh chóng nhận lấy đồng xu. Vì hôm nay sương mù quá dày, bán báo ven đường chẳng được bao nhiêu, nó đánh liều hỏi: "Ông có cần The Daily Telegraph không? Chỉ với một penny thôi, ông có thể xem thêm tin tức, bao gồm cả cuộc phỏng vấn mới nhất về vụ tranh chấp quyền thừa kế của gia tộc Brandon!"

Người đàn ông không nói gì, lấy ra một đồng xu khác.

Thằng bé vui vẻ nhận tiền, rút từ trong túi ra một tờ báo khác vẫn còn mùi mực.

Người đàn ông mở tờ báo ra, ánh sáng mờ mờ ở đây dường như không có ảnh hưởng gì tới y.

Thằng bé bán báo vừa quay đầu lại vừa bước đi, nhưng sương mù dày quá, nó không thể nhìn thấy gì chỉ sau vài bước.

"Ủa?" Nó chợt cúi đầu nhìn tiền trong tay mình, vẻ mặt mờ mịt.

"Sao trong tay mình lại có ba penny? Vừa rồi bán được bao nhiêu tờ báo rồi?" Thằng bé suy nghĩ rất lâu, nhưng chỉ nhớ rằng mình suýt bị tông khi đang băng qua đường, còn đồng xu đó từ đâu ra thì chịu, có lẽ vừa nhặt được.

Trong túi vẫn còn rất nhiều báo buổi sáng chưa bán được, không có thời gian để ngồi yên, thằng bé nhét mấy đồng xu vào túi, cao giọng rao: "Bằng chứng mới trong vụ tranh chấp quyền thừa kế của gia tộc Brandon đây, mau đến xem nào, The Daily Telegraph có ghi lại đầy đủ về vụ án, mỗi tờ chỉ tốn một penny!"

Mặt trời dần dần nhô lên, sương mù tan đi một chút, xe ngựa trên đường phố ngày càng nhiều.

Một cỗ xe ngựa bốn bánh rung chuông đồng dừng lại trên đường.

Người đánh xe nhìn thấy một quý ông đội mũ chóp, mặc áo khoác đứng bên đường, ông ta hơi kinh ngạc, bởi vì những người như vậy thường có người hầu riêng, nếu buổi sáng muốn ra ngoài, người hầu sẽ gọi xe ngựa đến trước cửa nhà. Còn những chiếc xe ngựa công cộng đông đúc và bẩn thỉu thì hoàn toàn không nằm trong suy nghĩ của họ, sao lại có người đứng đợi trên đường?

"Thưa ông, ông có cần xe ngựa không?" Người đánh xe lên tiếng mời khách.

Người đàn ông đang cầm một tờ báo trên tay, như đang đọc nó, y ngẩng đầu lên khi nghe thấy âm thanh. Đôi mắt xanh nhạt ánh lên vẻ nghi hoặc, như thể đang dò xét người đánh xe ngựa.

Đúng lúc người đánh xe cảm thấy hối hận thì người đàn ông nọ cất tờ báo đi, bước đến cạnh xe ngựa.

"Quảng trường Trafalgar, phố Charing Cross." Y không hỏi giá mà lên xe luôn.

Người đánh xe có hơi bất an, ông ta cảm thấy quý ông này chắc chắn có địa vị cao, mà ánh mắt lại đáng sợ. "Được thưa ông. Đường rất xa, ông có thể nghỉ ngơi trên xe ngựa một lát."

Chiếc xe lắc lư chạy qua đường lớn phố nhỏ của Luân Đôn.

Đèn khí đốt đã tắt, trên đường có thêm nhiều người đi bộ. Mọi người bước ra khỏi lớp sương mù dày, rồi vội vàng biến mất trong sương mù.

Thành phố này thật đặc biệt… nó có mùi đặc biệt… Nhưng qua cửa sổ xe, không thể nhìn thấy gì nhiều, mùi của tồn tại huyền bí ẩn hiện trong sương mù.

Người đánh xe đột nhiên nghe thấy hành khách của mình gõ vào thành xe, vội vàng tập trung tinh thần chuẩn bị nghe lệnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!