Sáng nay, cậu Phong qua chơi, thấy tôi đang rửa chén, cậu cười kêu:
- Nghi, lên nhà trước tôi nói cái này.
Tôi ngước mắt lên nhìn cậu, hai tay dính đầy xà phòng, tôi nói:
- Tôi đang rửa chén, lát còn nấu cơm nữa, ông đợi chút được không?
- Đợi bao lâu?
- Ờ thì... chừng nào tôi rảnh mới nói chuyện với ông được.
Cậu Phong càu nhàu không vui:
- Biết tới khi nào bà mới làm xong... tôi có cách rồi, bà đợi tôi chút.
Nói rồi cậu Phong đi nhanh vào trong nhà, lát sau lại kéo theo bà chủ đi ra. Bà chủ đi tới chỗ tôi, bà nhìn tôi rồi nói:
- Cậu Phong nhờ mày chỉ học hành gì đó thì mày lên chỉ bài cho cậu đi, để công chuyện đó cho người khác làm.
Tôi nhìn gương mặt hí hửng của tên Phong là biết ngay anh ta dở trò rồi, mà vậy cũng được, được bà chủ cho phép thì còn sợ gì nữa chứ.
- Dạ, tại sắp tới giờ cơm nên con không dám...
Bà chủ càu nhàu:
- Mốt cậu qua kêu mày thì mày cứ chỉ bài vở cho cậu, nhà cũng không thiếu người làm đâu. Mà mày học tới đại học rồi đó hả?
Nghe bà hỏi, tôi vội gật đầu:
- Dạ, con đang học đại học...
Bà chủ gật gù, giọng tán thưởng:
- Cũng giỏi đó, mày trình độ cũng cao... có gì lên phụ tao làm giấy tờ đi.
- Dạ? Con làm được không bà?
- Thì cứ thử đi, làm được thì khỏi cần làm công chuyện nhà, nhàn hơn. Mà còn không được thì thôi, cũng có mất mác gì đâu.
Tôi mừng rỡ:
- Nếu vậy thì... có gì bà kêu con nha bà.
- Ừ.
Đợi bà chủ đi vào trong nhà rồi, tôi liền đi theo cậu Phong ra vườn nhà. Ngồi nhìn tôi, cậu Phong cười nói:
- Nhờ tôi mà bà được công việc mới nha.
Tôi cười hề hề:
- Chưa chắc đâu... ủa mà ông có chuyện gì muốn nói với tôi vậy?
Cậu Phong phủi tay:
- Có gì đâu, tôi rảnh quá kiếm bà nói chuyện chơi đó mà, ở nhà nằm coi phim hoài cũng chán.
Tôi lườm lườm:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!