Lâm Quân nhìn trên mặt bàn phòng khách, phát hiện trên đó có một vỉ thuốc
Nếu không lầm đây chính xác là thuốc ức chế...
"Thiên Dụ, em không giấu anh việc gì chứ?"
Cao Thiên Dụ không ngờ anh lại để ý tới thứ đó, chắc là đã phát giác ra điều gì rồi
Nhìn vào ánh mắt đầy kỳ vọng của anh, cậu biết mình phải thú tội trước khi quá muộn
"Em xin lỗi, xin lỗi anh...!" Cậu ngồi quỳ xuống trước mặt anh thấp giọng
"... Em đã phân hoá thành Alpha."
Nghe đến đây lông mày Lâm Quân nhăn lại, kiềm nén cho giọng bình tĩnh hết mức Bao lâu rồi?
"... Từ 6 tháng trước."
Vậy cũng đã nửa năm rồi...! Không ngờ cậu lại che giấu anh lâu đến thế.
"Tại sao lại che giấu anh? Có biết việc này ảnh hưởng ra sao với anh không?"
Thấy sắc mặt anh thay đổi, cậu vội ôm lấy chân anh giải thích
"Em biết... nhưng khi biết mình là Alpha em đã sợ sẽ bị anh né tránh mất... Em không muốn chút nào... Vì em...!" Yêu anh
Đủ rồi.
Chữ yêu còn chưa kịp nói thì bị Lâm Quân cắt ngang một cách lạnh lùng
"Đến đây thôi, anh cần ổn định lại."
Nói rồi anh rời đi để lại cậu cùng với nội tâm trống rỗng.
**
Ngay sau đó Lâm Quân đã tới bệnh viện để kiểm tra
Quả thật muộn chút nữa thôi là đã biến thành một Omega mà không hề hay biết rồi.
Mấy ngày tiếp theo anh cũng không gặp Cao Thiên Dụ nữa, không phải tránh mặt mà là không còn thấy cậi xuất hiện ở ngoài cửa chờ đợi nữa
Dù nếu gặp thì anh cảm thấy khó xử cơ mà trong lòng thì vẫn lo lắng không biết cậu thế nào rồi
Rõ ràng là người nói không muốn tránh mặt thế mà lại ẩn nấp hơn cả anh.
Đến một ngày khi mẹ của Cao Thiên Dụ xuất hiện trong nhà, anh liền cảm thấy bất an
"Tiểu Quân à... Cô muốn nói chuyện riêng với cháu."
... Dạ. Lâm Quân thấp thỏm ngồi xuống phía đối diện
"Về chuyện của Tiểu Dụ... Là cô cũng biết nhưng không nói với cháu, chắc là cháu giận cô lắm ha?"
Anh im lặng không trả lời, cũng đâu thể nói là không giận vì đó là dối lòng
"Tất cả là vì thằng bé quá thích cháu, nó thật sự muốn bên cháu mà thôi. Nó đã vì chuyện này mà nghỉ học mấy ngày rồi, ăn uống cũng chả đầy đủ, tự nhốt mình trong phòng suốt...!"
Nghe đến đây quả nhiên anh có chút động tâm, không biết sao lại thấy cậu đáng thương hơn đáng trách
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!