Đường Na bị cô ấy hỏi không nói được một chữ, cô vắt hết óc cũng không nghĩ ra nên giải thích như thế nào, cuối cùng, cô bắt đầu không phân rõ phải trái la lối.
"Hu hu hu... Em không biết chị đang nói cái gì, em muốn gặp Ngu Trạch, em muốn Ngu Trạch, mấy người trả Ngu Trạch lại cho em!"
Nước mắt to như hạt đậu trong mắt Đường Na lăn xuống, cô khóc đau lòng muốn xuống ghế. Ngay lúc mũi chân chạm xuống đất, một cơn tê dại đau đớn như bị điện giật khiến cô rụt chân về.
"Đây là thứ gì?" Cô hoảng sợ nhìn về phía Vương Doanh.
"Vài biện pháp an ninh ấy mà, dù sao thì chị cũng không hiểu rõ em lắm." Vương Doanh mỉm cười, ngược lại nói đến Ngu Trạch: "Ngu Trạch đang bị thẩm vấn ở ngay phòng bên cạnh, em thấy anh ta sẽ nói cái gì?"
Nhìn Đường Na sửng sốt, cô ấy cười nói: "Một nghệ sĩ dính scandal sắp có thể xoay người, em cảm thấy anh ta sẽ vì em mà vứt bỏ cơ hội tốt ngay trước mắt sao?"
"Anh nhất định vì một yêu quái mới quen biết chưa lâu mà từ bỏ cơ hội xoay người tốt như vậy sao? Theo tôi được biết, ngày mai anh sẽ kí hợp đồng biểu diễn với một nhà chế tác tên Trần Thao. Thế nào, không cần cơ hội này hả?"
Trong phòng thẩm vấn cách một bức tường, trưởng phòng phòng quản lý chủng loại Triệu Sảng Hiệt đang có ý đồ moi được chút tin tức hữu dụng từ trong miệng Ngu Trạch.
Đã một giờ trôi qua, ông chủ bán bánh quẩy đã trên đường về quê rồi, mà thần tượng hết thời trước mắt thì sao? Anh vẫn duy trì tư thế lúc đầu, mắt lạnh lùng nhìn mặt bàn
-- dù là vẹt, lúc này cũng nhả ra hai chữ, mà anh lại như hồ lô cưa miệng, lâu vậy rồi mà một âm tiết cũng không phát ra từ trong bờ môi ngậm chặt kia.
Triệu Sảng Hiệt tức giận nói: "Ngu Trạch, anh đừng có giở trò, chẳng lẽ anh định giả làm người câm hả? Tôi không muốn dùng tư hình, không phải là không thể dùng tư hình, điều này anh phải rõ ràng cho tôi!"
Ngu Trạch rốt cuộc ngước mắt nhìn về phía anh ta, Triệu Sảng Hiệt không khỏi dâng lên vẻ mong đợi, trông cậy anh có thể nói ra tin gì hữu dụng.
Sau đó, anh ta thấy Ngu Trạch mấp máy miệng với anh ta: "..."
Một bên.
Cho dù anh không nói gì, Triệu Sảng Hiệt cũng nhận ra được giễu cợt từ nụ cười lạnh của anh.
"Mẹ nó sau khi anh xảy ra chuyện, không có ai đứng ra nói chuyện cho anh là phải rồi." Triệu Sảng Hiệt nói: "Anh thật là tảng đá trong hầm cầu, vừa thối vừa cứng."
Triệu Sảng Hiệt lấy điếu thuốc trong túi, châm lửa, cố ý nhả khói trước mặt Ngu Trạch khiêu khích anh.
Ngu Trạch không cảm xúc, phía sau mây khói lượn lờ lạnh lùng nhìn anh ta.
"Nếu anh không chịu nói, vậy ở nơi này một ngày một đêm đi. Tôi ngược lại muốn xem xem, ngày mai miệng anh có chặt như bây giờ không."
Triệu Sảng Hiệt cười lạnh nói.
Không có ai biết người từng là thần tượng lưu lượng đang rơi vào khốn cảnh, vào ban đêm trên mạng, tất cả mọi người đang thảo luận Trì Linh Âm đóng máy phim mới, mà Trì Linh Âm ngày hôm sau tham gia bữa tiệc đóng máy ở Hoành Điếm, tối hôm đó trở lại thủ đô lại bị mấy người bạn nhiệt tình rủ đi chơi, 3 giờ chiều cô đến thủ đô, mà tới 11 giờ đêm cô mới kéo va ly về nhà của mình.
Vừa mở cửa, cô nhạy bén phát giác trong nhà có vật lạ.
Cô kéo va ly vào nhà, giọng đầy bất đắc dĩ: "Trác tiên sinh, trên ban công vui không?"
Sau khi Trì Linh Âm bật đèn, ban công bên ngoài cửa kính sáng hơn một nửa, một con rơi treo ngược trên giá phơi tự động mở miệng phát ra giọng nam khàn khàn: "Một người đàn ông ga lăng thì nên yên lặng đợi ngoài cửa trước khi được cô gái ấy cho phép."
"Cám ơn anh khéo hiểu lòng người." Trì Linh Âm đi đến ban công, kéo cửa kính: "Lần sau anh có thể vào nhà chờ. Lần nào trên ban công có con rơi treo ngược rất kì lạ."
Con dơi bay vào phòng, biến thành một người đàn ông chín chắn phong độ.
"Cô không sợ trong phòng mất thứ gì à?"
Trì Linh Âm cười nói: "Nói tôi tin Trác tiên sinh, không bằng nói tôi tin vào tài lực sung túc của Trác tiên sinh."
"Cảm ơn Linh Âm đã tin tôi." Trác Vũ ưu nhã mở miệng: "Lần này bị bạn cô vượt lên trước, lần sau tôi sẽ đặt lịch tiệc tẩy trần của cô trước một tuần, đến lúc đó mong cô nhất định phải nể mặt tham dự."
"Đương nhiên." Trì Linh Âm nhướng mày, cười như không cười nói: "Hoặc là anh cũng có thể lựa chọn, ở chỗ này uống với tôi một ly."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!