- Anh Tiếu Giang, không cần yêu người không đáng để yêu -
Phó Hoài Nam bùng nổ, Tiếu Giang còn có thể cảm thấy Hứa Hiện bám người?
Bảo vệ Hứa Hiện như bảo bối, chỉ sợ Hứa Hiện bị người ta khi dễ, bây giờ lại nói không muốn gặp nhóc con đó?
Phó Hoài Nam kích động đánh chữ.
Phó Hoài Nam: Này, cậu không nói giỡn đấy chứ, tự nhiên lại đi ghét bỏ con nhóc đó? Cậu là bố mà lại không cần con nữa ư!
Cách một phút đồng hồ, Tiếu Giang không có hồi đáp, Phó Hoài Nam lại tiếp tục oanh tạc.
Phó Hoài Nam: Này người anh em, có phải tối nay nhóc con kia lại chọc giận cậu đúng không?
Phó Hoài Nam: Không phải chứ, người anh em à, nhóc đó tốt xấu gì cũng giúp đỡ cậu, cậu lại đối xử như vậy với em ấy, cẩn thận trái tim em ấy yếu ớt liệu có thể trải qua chuyện này ư!
Liền một phát mười mấy cái tin, Tiếu Giang đều không trả lời, sợ là anh thực sự nghiêm túc rồi.
Sáng sớm, Hứa Hiện lén lút đi nhẹ bước, như cũ mặc đồng phục mùa thu.
Mùa đông màu da quả thực có trắng lên, nhưng bây giờ khuôn mặt biến thành màu đen, đứng cùng một chỗ với Tiếu Giang sẽ làm cô tự ti chết mất!
Chiều cao cô không thể kiểm soát, nhưng dù sao màu da cũng có năng lực để thay đổi.
Hứa Hiện cầm theo hộp sữa ở tủ lạnh, xoay người liền thấy Lý Như Nguyệt tựa ở cửa, sợ tới mức cơ thể run lên.
Hứa Hiện vẫn còn giận Lý Như Nguyệt, cô cầm theo đồ không nói chuyện với Lý Như Nguyệt mà trực tiếp đi thẳng ra ngoài cửa.
Lúc đóng cửa, Hứa Hiện như có như không nghe thấy Lý Như Nguyệt nói:
"Tiểu Hiện, mẹ không hy vọng con sẽ bị thương."
Sáng sớm cuối hè vô cùng mát mẻ, Hứa Hiện hít thở một hơi thật sâu, đi đến cửa đại viện như trước chờ Tiếu Giang.
Lý Như Nguyệt làm vậy là vì muốn tốt cho cô, đương nhiên cô hiểu rõ.
Nhưng cô muốn đối tốt với Tiếu Giang, không muốn để anh rơi vào kết cục thê thảm, mặc dù kết cục của nguyên chủ cũng không phải quá tốt.
Phó Hoài Nam và Chu Thụy Hi đi từ đại viện ra, anh ta theo bản năng quay đầu lại nhìn liền thấy Hứa Hiện đang thập thò trốn ở phía sau cửa của đại viện.
"Nhóc con? Lại ở đây chờ Tiếu Giang à?"
Hứa Hiện không hề che giấu, cô ngẩng đầu đi tới, ngờ vực hỏi:
"Chẳng lẽ sáng nay anh Tiếu Giang không đi học cùng hai người sao?"
Phó Hoài Nam không muốn giải thích lý do của Tiếu Giang cho Hứa Hiện biết, chẳng lẽ muốn anh ta nói với đứa trẻ này, Tiếu Giang không muốn gặp nhóc ư?
Đoán chừng trong khoảng thời gian này nhóc con sẽ không vui vẻ.
Phó Hoài Nam vừa định gật đầu, Chu Thụy Hi đứng bên cạnh cười nói:
"Không phải đâu, trước đây Tiếu Giang đều đi cùng với bọn chị, kể từ hôm qua lúc em tới, dường như Tiếu Giang cũng không muốn đi cùng với bọn chị nữa."
Trong lòng Hứa Hiện có chút khó chịu, Chu Thụy Hi trắng trợn nói với cô như thế, tóm lại thì cô mới chính là nguyên nhân khiến Tiếu Giang không đi cùng bọn họ nữa.
Hứa Hiện chưa từ bỏ ý định, sợ Chu Thụy Hi nói dối, cô giương mắt nhìn về phía Phó Hoài Nam, hi vọng anh ta có thể nói cho mình một đáp án.
Phó Hoài Nam không biết suy nghĩ của Hứa Hiện, Tiếu Giang nói không muốn gặp con bé, anh ta cũng tự động phiên dịch thành, Tiếu Giang là bởi vì Hứa Hiện nên mới không đi cùng bọn họ.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!