Chương 37: Hàn đàm.

Về bí mật của Hàn Đàm, số người biết không nhiều.

Hàn Đàm đã tồn tại từ trước khi Dược Tông đường được thành lập. Khi Dược Tông đường khoanh vùng đất đai, họ chọn khai khẩn lãnh thổ về phía sau núi và vô tình phát hiện ra Hàn Đàm trong hang động.

Hàn Đàm đúng như tên gọi của nó, nhiệt độ nước luôn duy trì ở mức lạnh thấu xương, ngay cả trong mùa hè oi ả cũng không hề ấm lên.

Điều kỳ diệu là, nước trong Hàn Đàm chưa bao giờ đóng băng, thậm chí còn có dấu hiệu của dòng nước đang chảy vào.

Người của Dược Tông đường từng lặn xuống đáy Hàn Đàm để điều tra, nhưng không phát hiện ra bất kỳ điều gì bất thường.

Nhưng đó không phải là điều quan trọng.

Điều quan trọng là trong Hàn Đàm không hiểu vì sao lại tích tụ linh khí dồi dào.

Những linh khí đó hiện ra màu xanh nhạt, theo làn sương mù lượn lờ trên mặt nước, tựa như hơi nước bốc lên khi sôi, nồng đậm đến mức gần như ngưng tụ thành thực chất.

Bất cứ ai là tu sĩ khi gần Hàn Đàm đều có thể cảm nhận được linh khí gấp gáp xâm nhập vào cơ thể, chảy dọc theo huyết mạch toàn thân, tựa như gột rửa linh hồn, đả thông kinh mạch.

Từ đó về sau, Hàn Đàm tự nhiên trở thành thánh địa tu luyện của các lão tổ Dược Tông Đường.

Cho đến một ngày, có người tu luyện bên bờ Hàn Đàm không may bị tâm ma phản phệ, phun ra một ngụm máu tươi.

Ngụm máu đó rơi đúng vào Hàn Đàm.

Người đó hoảng hốt, còn tưởng rằng Hàn Đàm thiêng liêng sẽ bị máu của mình làm ô uế, nhưng không ngờ rằng khi máu hòa vào nước, lại lan tỏa với tốc độ mà mắt thường có thể thấy được.

Chỉ trong chốc lát, không còn lại dấu vết nào.

Theo sau đó là linh khí tăng vọt, trong nháy mắt lấp đầy toàn bộ hang động, thậm chí không ngừng tràn ra ngoài hang.

Sau đó, người của Dược Tông đường phát hiện ra thuộc tính ẩn giấu của Hàn Đàm — cần máu để tăng cường linh khí.

Thực tế chứng minh, máu người và máu động vật đều có thể.

Hàn Đàm sẽ tự động phân loại cấp bậc, và hồi phục linh khí tương đương với lượng máu đã hiến.

Để có được nhiều linh khí hơn, các lão tổ của Dược Tông đường đã luân phiên hiến máu, nhưng làm như vậy thì không phải là cách lâu dài, họ nhất định phải tìm được một vật thay thế tốt hơn.

Tuy họ đã tìm nhiều vật thay thế, đều không được như ý.

Cho đến khi có người lừa Hộc Luật Yển đến đây —

Tuy nhiên còn một bí mật về Hàn Đàm mà chỉ Hộc Luật Yển biết.

Hàn Đàm không phải khi hình thành đã tích tụ linh khí dồi dào, mà ban đầu có thể chỉ là một cái ao nhỏ bình thường trong một hang động. Sau đó, có một tu sĩ đến hang động và chết trong đó.

Thi thể của tu sĩ đã ngâm trong ao nhỏ, ngày qua ngày, năm qua năm. Ao nhỏ dần dần có linh tính, nuốt chửng thi thể của tu sĩ, rồi từ từ mở rộng thành Hàn Đàm như bây giờ.

Ngoài Hộc Luật Yển đang bị trói giữa Hàn Đàm, cho dù là những lão tổ của Dược Tông đường đã dẫn đầu việc hiến máu cũng chưa từng đặt chân vào Hàn Đàm.

Dù sao Hàn Đàm rất khát máu, những lão tổ yêu mạng sống không dám dễ dàng thử nghiệm bằng cơ thể mình.

Vì vậy, chỉ có Hộc Luật Yển biết — ở giữa Hàn Đàm có một bộ xương không còn thịt máu, bên hông bộ xương có đeo một thanh kiếm nặng trịch.

Cái khát máu không phải là Hàn Đàm, mà chính là thanh kiếm đó.

Thứ khát máu không phải Hàn Đàm, mà là thanh kiếm đó.

Thứ phát ra linh khí cũng không phải Hàn Đàm, mà là kiếm linh của thanh kiếm đó đang dụ dỗ người khác phát hiện ra sự tồn tại của nó, tiếc rằng nó lại thu hút một đám lão già sợ chết.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!