Chương 11: Bị giam cầm.

"Hộc Luật Yển?" Giọng Mị Lục run rẩy, y khẽ gọi: "Ngươi thế nào rồi?"

Đáng tiếc, Hộc Luật Yển chẳng hề có chút phản ứng, đến cả ngón tay cũng không động đậy.

Mị Lục cố gắng nhích người về phía Hộc Luật Yển, nhưng tay và chân y đều bị trói chặt, giãy giụa cả buổi trời, kết quả chỉ có thể "bịch" một tiếng ngã từ trên ghế xuống đất.

Vừa vặn đập vào vết thương. Cơn đau dữ dội bất chợt ập đến khiến y hít mạnh một hơi lạnh, suýt nữa ngất xỉu ngay tại chỗ.

Thất Sát chỉ muốn biến y thành con rối, dĩ nhiên sẽ không phí công chữa trị vết thương trên ngực y. Những vết thương đó tuy không chí mạng, nhưng đủ để khiến y tổn hao nguyên khí nghiêm trọng.

Y đau đến mức hơi thở cũng run rẩy, trước mắt tối sầm từng đợt.

Tiếng động vừa rồi đã thu hút sự chú ý của những người bên ngoài.

Rất nhanh sau đó, cửa phòng bị đẩy ra.

Mấy kẻ lần lượt tiến vào, đi đầu chính là Thất Sát – kẻ muốn biến y thành con rối.

Ánh mắt Thất Sát lướt qua Mị Lục đang đau đớn co rúm người lại, sau đó nhìn sang Hộc Luật Yển gần như bất động trong góc. Chỉ thoáng chốc, gã đã hiểu được chuyện gì vừa xảy ra.

Thất Sát khẽ cười lạnh, một tay nhấc bổng Mị Lục đặt lại lên ghế, sau đó nghiêng người cung kính nhường chỗ cho người phía sau.

"Sư huynh, tên nhóc này ở đây."

Người được Thất Sát gọi là "sư huynh" là một nam nhân vóc dáng gầy gò, thấp bé, trông chừng hơn hai mươi tuổi. Nhưng từ khí thế và thần thái của hắn, có thể thấy hắn tuyệt đối không chỉ mới ngoài hai mươi.

Mị Lục cắn răng chịu đau, âm thầm cảm nhận tu vi của hắn.

Không cảm nhận được gì cả.

Xem ra lại là một kẻ có tu vi vượt xa y.

Sư huynh bước vào, đầu tiên liếc nhìn Mị Lục đang thoi thóp trên ghế. Vốn chỉ là nhìn thoáng qua, nhưng ánh mắt hắn đột nhiên dừng lại.

Trong mắt hắn lóe lên vẻ kinh diễm, ngay sau đó, hắn chẳng buồn để ý gì nữa, mà lập tức chuyển hướng, sải bước đi thẳng đến chỗ Mị Lục.

Thất Sát thấy vậy, vội mở miệng: "Sư huynh, hắn không phải Hộc Luật Yển..."

Lời còn chưa dứt, sư huynh đã quay đầu trừng mắt nhìn gã: "Ngươi tưởng ta hồ đồ đến mức không nhận ra thằng nhóc Hộc Luật Yển đó sao?"

Thất Sát á khẩu, trơ mắt nhìn sư huynh bước đến trước mặt Mị Lục, cúi người đánh giá dung mạo y, gã còn muốn nói gì đó, nhưng bị Ngũ Độc kéo áo.

Ngũ Độc lắc đầu với gã.

Thất Sát im lặng, cuối cùng vẫn nuốt hết những lời định nói trở lại.

Mặc dù gã rất muốn độc chiếm tiểu thiếu gia này, nhưng càng kiêng kỵ vị sư huynh kia hơn.

Sư huynh của bọn họ tên là Ngôi Sinh, là kẻ có chút danh tiếng trong tu chân giới.

Tu vi của Ngôi Sinh thuộc hàng trung thượng trong Dược Tông Đường, hiện tại đã đạt đến Trúc Cơ đỉnh phong, có lẽ chẳng bao lâu nữa sẽ đột phá Kết Đan.

Nhưng điều đáng sợ nhất của hắn không phải ở tu vi, mà là khả năng điều khiển con rối. Trong toàn bộ Dược Tông Đường, ngoại trừ Đường chủ, chỉ có Ngôi Sinh có thể điều khiển hơn mười con rối cùng lúc.

Cũng chính vì thế, Ngôi Sinh gần như có thể ngang ngược khắp nơi.

Hơn nữa, hắn còn là kẻ tham tiền háo sắc, bất kể nam nữ, những kẻ bị hắn nhắm trúng chưa bao giờ có kết cục tốt đẹp.

Giờ hắn lại để mắt đến vị thiếu gia này, e rằng kết cục của y còn thê thảm hơn cả việc bị biến thành con rối.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!