Mỗi câu của hắn đều phản bác lại lời nói của nàng, không có quá nhiều lời ngon tiếng ngọt, nhưng lại làm sáng tỏ những nghi vấn, lo lắng trong lòng nàng.
Nhưng hắn vẫn không để nàng rời khỏi ngực hắn, vì vậy khi nghe những lời này, cũng nghe được nhịp tim như muốn chứng minh những gì vừa nói đều là sự thật, rất bình yên và vững chắc.
An tâm... Những phiền não trong mấy ngày qua, hắn chỉ vung tay lên, liền biến mất.
Chẳng biết từ bao giờ nàng đã vòng tay ôm lấy eo hắn, hắn cảm nhận được nàng không còn khước từ nữa mà dần tiếp nhận, khẽ cười, vùi cằm trên mái tóc của nàng, cảm nhận giấy phút ngọt ngào âu yếm này.
Ánh nắng nhẹ nhàng, nàng dựa vào ngực hắn, hưởng thụ giây phút yên tĩnh này, nhịp tim của hắn, dần hòa hòa chung với nhịp tim của nàng, hết sức thần kì, giống như hai người hợp làm một thể. Nàng... Rất thích...
"Chàng nói chàng yêu ta?"
Nàng thử dò xét hỏi.
"Không thích, cưới làm gì?"Hắn nói thẳng, không hề có chút dịu dàng nào.
"Có phải ta cứu chàng một mạng nên chàng muốn báo ơn hay không?"
"Nếu nàng không cứu, Lưu Dục cũng sẽ ra tay, nếu không nàng nghĩ vì sao ta phải cố hết sức chạy về phía trang viện?"
Không sai, hắn đã sớm là chủ tử của sư phụ.
"Nhưng sư phụ của ta không có trong trang viên, chàng vẫn phải cảm kích ta."
"Cảm kích nàng thêu hoa lên người ta sao? Hay cảm kích nàng dùng côn đánh ta bất tỉnh?
"Hắn cười hỏi. Thi Mẫn đỏ mặt, nàng thật sự không phải là một đại phu có y đức tốt. Thấy nàng không nói, Hoàng Phủ Tĩnh tiếp lời."Trên thực tế, việc đó ta đã trả ơn rồi."
"Có thật không? Sao ta lại không biết?" Pin ^.^lqd
"Việc buôn bán hoa lụa của nàng đang không ngừng phát triển hay sao? Cửa hàng tương của nàng không phải càng lúc càng nhiều việc sao? Mặc dù năng lực ca ca nàng không tồi, nhưng người có khả năng hơn hắn cũng không ít, chức quan của hắn ngày càng lên cao, lúc hắn cần, luôn xuất hiện vài người đắc lục bên cạnh, chẳng lẽ nàng cho rằng đó là vì hắn may mắn?"Lại nói, nàng cứu ta một mạng, ta cũng đã cứu từ trong tay Lý Hải Đình? Nếu không phải ta làm chút chuyện phía sau, Lý gia dám đến cửa trói Mạc Hâm Mẫn? Mẹ ruột hắn dám chạy đến trước mạt cha nàng để tố cáo Giang Mị Nương?
Rồi Mạc Hâm Mẫn lại viết thư, vạch trần việc Giang Mị Nương giết con trai cả, hại vợ chính?"
"Những thứ đó nàng đều không biết sao?"
"Sao có thể không biết? Ta đã nói "nhổ cỏ phải nhổ tận gốc", ngày nào Giang Mị Nương còn chưa đi, thì sẽ rất khó để đối phó với bà ta, đối phó bà ta, cũng giống như bà ta đối phó với thê thiếp trong nhà, nói rõ những chuyện bà ta đã làm, để cho phụ than của nàng thấy rõ bộ mặt thật của bà ta."
"Cho nên mặc dù chàng không ở đây, nhưng chàng vẫn luôn để ý đến hạnh động của chúng ta?
"Ngốc, lúc này mới nghĩ thông suốt? Còn tưởng rằng nàng thông tuệ lắm chứ. Hắn cười đến mãn nguyện."Dĩ nhiên, không chăm sóc tốt cho thê tử tương lai, chẳng lẽ muốn người khác chăm? Không chỉ có ta, sư phụ của nàng và Trang phụ cũng vậy, mỗi tháng nàng đều chữa bệnh từ thiện, chính là Lưu Dục đang khảo sát y thuật của nàng có tiến bộ hay không, rất dễ nhận thấy..." Hắn chậc chậc hai tiếng.
"Sư phụ thất vọng sao?"
Nàng vội hỏi.
"Nàng để ý đến cái nhìn của hắn như vậy?"
Nói tới chỗ này, trọng giọng nói của hắn có vị chua, nhưng nàng không hề nghĩ tới, quan hệ giữ mình và sư phụ sẽ bị người hiểu lầm, trực giác nói tiếp."Đương nhiên rồi.
"Hắn ấm ức không vui, không nói. Không bao lâu, nàng lại hỏi:"Nói vậy là chàng rất thích ta?"
Trong giọng nói có chút đắc ý, hắn nghe ra được."Nàng cứ nói đi?"
"Ta nói ... May quá."
"May cái gì?"
"May vì chàng thích ta, nếu không ta sẽ bị thiệt rất nặng."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!