Chương 13: Giấc mơ tương tự

Đào Hoa Ổ Bảo, trong phòng tầm tạm thời.

Từng thùng nước nóng trong suốt được đưa vào phòng, sau khi mọi người tầm rửa xong thì trở thành nước thải.

Có thế tảm nước nóng trong một ngày tuyết lớn như vậy thì thật sự rất tuyệt vời!

Đám thương binh cảm thấy nhẹ nhõm hơn vài phần

Vào lúc này, mùi hương của tinh đầu tràn ngập trong phòng tảm

Hạ Thiên lấy chư linh mà các Hoàng tử chuyên dụng ra, để mọi người cùng sử dụng!

Chư linh là gì? Là vị thuốc Đông y có tác dụng lợi tiếu, trị phủ nề.

Nhưng khi dùng tăm thì công dụng của nó tương đương với bông thơm và xà phòng

Vào triều Đại Hạ, chư linh là vậ giàu có, quý tộc và quan chức!

dùng để tảm rửa của giới

Chư linh do Hạ Thiên sử dụng là loại chuyên dùng cho. hoàng thất, chỉ có thể tìm thấy ở trong cung.

Có tiền cũng không mua được, là tượng trưng cho thân phận.

Đối với người bình thường thì là thứ vô cùng quý giá.

Lô Thụ, Cao Phi cùng binh lính đều có chút sợ hãi, không dám vươn tay nhận lấy.

Lại càng không dám sử dụng trên người mình!

Hạ Thiên sớm đã đoán trước mọi người sẽ câu nệ, vì vậy. hắn ôn hòa cười: "Các người không dám dùng à?"

"Ha ha ha..."

Tiếng cười của tên lão binh bỉ ổi khàn đục: "Vương gia, bọn ta đều là những kẻ thô lỗ, dùng bồ kết chà qua người là được rồi!"

"Sử dụng chư linh của ngài thì rất lãng phít" "Phải!" "Phải!" "Phải!"

Đám lão binh đều vội vàng gật đầu, giống như mấy con gà ăn thóc: "Lão Quỷ nói đúng!"

Hạ Thiên lắc đầu: "Lão Quỷ nói sai rồi!"

"Có phải chiến hữu thì nên đồng cam cộng khố, sống chết có nhau không?"

"Bốp bốp bốp..." "Tất nhiên rồi!"

Đám tướng sĩ vỗ ngực ồn ào: "Bọn ta nhất định sẽ đồng cam cộng khổ cùng Vương gia!"

Khóe miệng Hạ Thiên lộ ra một nụ cười thần bí, giống như. hồ ly bắt được gà: "Tốt lầm!"

"Nếu muốn đồng cam cộng khố, sống chết có nhau với ta, sao không dùng đồ của ta?"

"Đây là đạo lý gì?"

Sắc mặt hắn trở nên nghiêm nghị: "Chẳng lẽ các ngươi muốn người trong thiên hạ cho răng bổn vương là loại qua cầu rút ván, chỉ có thể cùng khổ, chứ không thể cùng vui?"

Vẻ mặt Lô Thụ cũng trở nên nghiêm túc: "Không dám!"

"Vương gia, ở trong lòng tất cả tướng sĩ, ngài có thân phận tôn quý, khác biệt một trời một vực với thân phận của bọn ta!"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!