Về chân tướng của năm xưa.
Sợ Ansbach trong cơn rối loạn gây họa, mèo đen vội vàng hết liếm lại hôn, hết hôn lại liếm để cố gắng thu hút sự chú ý của anh.
Ansbach miễn cưỡng lấy lại bình tĩnh, vuốt ve đầu mèo đen và nói bằng giọng u ám: "Những thứ này đều là chuyện nhỏ, chỉ cần thay đổi được việc em bị phong ấn là tốt rồi."
Nhắc đến phong ấn, mèo đen nhớ lại những hành động kỳ quặc của ả thầy pháp, nó cong đuôi cuốn bút than hí hoáy viết, chẳng mấy chốc đã viết kín hai mặt giấy, Ansbach lại mang nó đến viết lên tường trắng sau nhà người ta.
Nhà nọ sáng hôm sau thức dậy liền nhìn thấy "bùa" được vẽ trên tường nhà mình – Khi ấy Anh văn vẫn chưa nằm trong chương trình phổ cập giáo dục, thì sợ đến nhũn cả chân, vội vã mời không biết bao nhiêu hòa thượng đạo sĩ đến làm phép, đương nhiên đây là chuyện sau này.
Lại nói về mèo đen, sau khi viết hết gần nửa bức tường nhà người ta, cuối cùng cũng bày tỏ hết những gì muốn nói.
Sắc mặt Ansbach càng lúc càng u ám, song giọng nói lại rất bình tĩnh: "Miếng ghép còn lại rất đơn giản."
Anh mỉm cười, nhưng mèo đen lại thấy lạnh run cả người.
"Dustin," – Tên trưởng lão tộc Malkavian, "Gordon và ả đàn bà kia là một bọn." Giọng nói thể hiện sự chán ghét cực độ.
Mèo đen ngây ra, cảm thấy hình ghép dường như sắp hoàn chỉnh nhưng vẫn còn thiếu một mảnh, mảnh ngay chính giữa vẫn chưa được ghép vào là gì?
Hình ghép của Ansbach lại đã hoàn chỉnh, anh bắt đầu dẫn dắt nó: "Thứ thuốc em lấy được từ chỗ ả đàn bà đó có phải là thứ em pha vào tách trà khi gặp tôi lúc sau không?"
Trong đầu mèo đen lóe lên, lông trên người dựng ngược, cong đuôi cuốn bút nhanh chóng viết lên tường: Thuốc có vấn đề?
Ansbach cười đến tỏa ra hơi lạnh, "Sau khi uống xong, tính tình của tôi càng nóng nảy táo bạo hơn."
…
Mảnh ghép cuối cùng cũng đã được lắp vào.
Mọi chuyện đều đã liên kết với nhau.
Mèo đen dựa sát vào người Ansbach và nghe anh thuật lại mọi chuyện từ đầu đến đuôi.
Đầu tiên là giải thích về hành vi tréo ngoe của trưởng lão Malkavian.
Ansbach đoán không sai, đúng là Dustin không muốn phong ấn anh nhưng nguyên nhân nào phải vì bao che mà là muốn anh hoàn toàn nổi điên sau khi bị Oregon phản bội. Nếu không đoán ra được nguyên nhân ông ta làm vậy thì hãy thử liên tưởng đến việc ông ta cùng phe với Gordon, đáp án sẽ rõ như ban ngày. Với Nghịch Cửu Hội, một kẻ điên phá rối trật tự của nhân giới và giới huyết tộc đúng là đáng để ao ước.
Í!
Hôm nay tâm trạng không vui sẽ phá sập vài tòa giáo đường.
Ồ! Hôm nay tâm trạng tốt sẽ hù chết cả đám nhân loại.
…
Ansbach cười lạnh, "Bọn chúng nhất định vừa uống rượu vừa bảo, làm hay lắm!"
Bảo Oregon đến Trung Quốc là để gài bẫy anh và Oregon, tạo ra hoàn cảnh lý tưởng cho âm mưu của chúng.
Khi ở trong hoàn cảnh xa lạ, sức phán đoán sẽ dễ kém đi.
Hành vi của Oregon đã chứng thực điều này.
Từ việc phong ấn Ansbach, lừa gạt Oregon, giải thoát Ansbach, mua chuộc thầy pháp hạ độc… Tất cả đều là một kế hoạch được bày vẽ tỉ mỉ!
Lần trước hai người đúng là đã mơ hồ đi theo từng bước kịch bản được viết sẵn, lần lượt diễn hết cả vở cho đến cái kết bi thảm cuối cùng!
Ansbach gần như có thể tưởng tượng ra cảnh khi nhìn thấy mình và Oregon tàn sát lẫn nhau, chúng sẽ nói…
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!