Chương 12: Hợp tác (hạ)

Rốt cuộc là đồng minh của ai?

Lần thứ hai đến thành Bright là vào một ngày mưa. Tí tách tí tách, mưa lất phất rơi dệt nên màn sương khói mờ ảo, cách ly tòa thành với thế giới phồn hoa bên ngoài.

Macewen lái xe ngày đêm, giờ đang đứng trong trạm để đổ xăng chạy thẳng tới thành Bright.

Huyết tộc tị nạn đều đã bỏ đi, nhưng thành quả họ mang lại vẫn đang khoe sắc rực rỡ.

Xe dừng dưới chân núi, Oregon bồng mèo dắt Yvonne đi lên. Ả đã bị cho uống thuốc an thần do Macewen tìm được, chỉ có vậy ả mới chịu ngoan ngoãn không tìm cách bỏ trốn nữa. Chỉ tiếc cho mái tóc của ả, sau bao phen dày vò, cuối cùng đã chẳng còn lại sợi nào mà chỉ thấy rõ chân tóc lởm chởm – Hậu quả của việc bị giật một cách bạo lực. Khuôn mặt trái lại được bảo vệ hoàn hảo, chẳng qua khi ả tỉnh táo, mặt mày lúc nào cũng nhăn nhúm khiến người khác khó lòng nhận ra mặt thật.

Oregon đến trước cửa, giơ tay chuẩn bị gõ nhẹ.

Lúc này đây anh tuyệt đối không ngờ, thành Bright đang có một vị khách vô cùng cao quý tới thăm.

Trước khi vị khách này đến, hai vị chủ nhân của thành Bright cũng không ngờ.

Sau khi khách đến, hai vị chủ nhân…

Baal: "Địa ngục bị thiên đường chiếm đóng rồi hả, ngay cả ngươi cũng phải ra ngoài ăn xin?"

Vương Tiểu Minh: "Hoan nghênh tới làm khách ở nhà tôi!"

"Quả nhiên ta vẫn thích nghe tiếng người." Mammon dùng tay phủi đi bụi nước trên vai, "Không cần quá nhọc lòng tiếp đãi ta, chỉ cần trả lại hết những thứ ta gửi ở đây là được rồi."

Baal khoanh tay, lộ ra vẻ mặt lưu manh lâu rồi không dùng, "Ta không nhớ ngươi có gửi đồ qua."

"Có mà." Vương Tiểu Minh vèo một cái chạy đi, rồi lại vèo một cái chạy về, tay cầm mấy rương bưu kiện gửi từ địa ngục, cậu tỏ vẻ vô cùng lo lắng cho trí nhớ của Baal, "Anh không nhớ hả?"

"…"

Baal dùng một giây để tống hết những thứ ấy ra ngoài ngàn dặm, sau đó nói với vẻ mặt vô cảm: "Em nhìn nhầm rồi."

Vương Tiểu Minh: "…"

Mammon nói: "Hóa đơn mua hàng của ngươi bị trả về."

Baal nhướng mày, u ám nói: "Cain trả về?" Hắn đã ngăn cản Lilith giùm cho huyết tộc, ơn nghĩa lớn lao đòi có tí quà mà còn bị từ chối?! Đồ huyết tộc vong ân phụ nghĩa – Ngoài Vương Tiểu Minh ra.

Mammon nói: "Giới huyết tộc vẫn đang trong trạng thái đóng cửa."

Sắc mặt của Baal sáng sủa hẳn ra trong vòng một giây, "Cứ nợ trước đi, đến khi huyết tộc mở cửa thì lại đòi bọn chúng trả."

Mammon chìa tay ra tỏ vẻ tiếc nuối, "Tài khoản tín dụng của ngươi đang âm, không nợ được nữa."

"Vậy à?" Mặt Baal liền biến sắc, hắn đang định lên cơn thì lại nghe Mammon nói tiếp: "Nếu ngươi có thể giúp ta một việc nhỏ thì ta có thể tạm thời không thu hồi hàng hóa ngươi đặt mua, đợi đến khi huyết tộc mở cửa rồi hẵng quyết định những thứ đó nên đi hay ở."

Baal cười lạnh bảo: "Chuyện này hình như không phải do ngươi." Thứ nuốt vào rồi mà dám bắt hắn ói ra hả!

Mammon tỏ vẻ vô tội nhìn Vương Tiểu Minh.

Vương Tiểu Minh áy náy gần chết.

"Khoan. Đã!" Baal buồn bực kéo người bạn đời lúc nào cũng thích hướng về người ngoài của mình, lạnh lùng trừng mắt nhìn Mammon và nghiến răng nghiến lợi nói: "Việc nhỏ gì?"

"Tìm Yvonne về."

Baal mặt đầy chấm hỏi.

Mammon nói: "Là ma nữ cùng Lilith truy sát huyết tộc."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!