"Chúc mừng cô đạt được tự do và hạnh phúc." Đằng Thanh Sơn mỉm cười nói.
Lâm Thanh nhìn thẳng vào Đằng Thanh Sơn. Một nữ nhân xuất thân từ gia đình nghèo khổ như nàng có thể dựa vào một chút tiền vốn đầu tiên để thành đạt như ngày hôm nay thì Lâm Thanh cũng rất giỏi nhìn người.
Nàng cảm giác được Đằng Thanh Sơn là một người khổng lồ đứng xa tại nghìn dặm, cho đến giờ chưa hề coi nàng là bằng hữu tri tâm.
Đằng Thanh Sơn.
Lâm Thanh do dự nhưng vẫn cố lấy dũng khí dò hỏi,
"Tôi muốn hỏi anh là nếu như tôi theo đuổi anh thì anh sẽ tiếp nhận tôi chứ?"
Là phái nữ lại hỏi những lời này thì Lâm Thanh phải cần có dũng khí rất lớn.
Áy náy. Đằng Thanh Sơn không hề do dự trả lời.
Lâm Thanh sắc mặt hơi trắng bệch, tự chế giễu nói:
"Anh chê tôi không sạch sẽ phải không?"
Không phải.
Đằng Thanh Sơn lắc đầu trả lời,
"Trong lòng của tôi ngoại trừ thê tử ra thì không thể đặt thêm một nữ nhân nào nữa."
Lâm Thanh nỗ lực gượng cười.
"Lâm Thanh, cô nên trở về." Đằng Thanh Sơn đột nhiên nói.
Lâm Thanh sững người.
Nàng phát hiện ra ánh mắt của Đằng Thanh Sơn lúc này lại chú ý đến chỗ tối tăm ở phía xa. Chẳng nhẽ là có người ở đó? Lâm Thanh cũng nghi hoặc nhìn theo, trong ánh sáng mờ nhạt nàng nhìn thấy có hai bóng người đang dần dần đến gần.
Dưới ánh sáng của đèn đường, Lâm Thanh miễn cưỡng nhìn thấy được hình dạng của hai người đó.
Đó rõ ràng là người thuộc quốc gia Nam Á!
Một người trong đó mặc áo cộc tay rộng màu trắng, quần dài trắng. Mái tóc cong tự nhiên của hắn kết thành một bím tóc dài, vẻ mặt hiền lành. Hai mắt hắn giống như là hai viên ngọc thạch đen nhánh.
Người còn lại cao gần hai mét, cái đầu trọc của hắn được ánh đèn chiếu sáng phản chiếu bóng loáng. Đôi mắt phát ra sự hung tợn giống như là ánh mắt của một con mãng xà, khiến cho tim của người khác đập thình thịch.
Hai người này chính là hai trong ba người đứng đầu của tổ chức đệ nhất thế giới 'Thần Quốc' – Vishnu và Shiva!
A. Lâm Thanh bị dọa đến mức tim đập thình thịch.
"Xem ra hiệu suất của Hắc ám chi thủ rất bình thường. Cho đến giờ các ngươi mới tìm thấy ta." Đằng Thanh Sơn dùng Hán ngữ nói.
"Tìm, thấy ngươi, ngươi, phải chết!"
Nam tử Ấn Độ mặc y phục trắng hơi dừng lại nói. Hiển nhiên trình độ Hán ngữ của hắn tương đối thấp.
Chết? Lâm Thanh giật mình liền vội vàng nhìn về phía Đằng Thanh Sơn, hạ thấp giọng nói:
"Đằng Thanh Sơn, chúng ta báo cảnh sát thôi."
Mặc dù nàng đã hạ âm thanh xuống rất thấp nhưng mà hai người đứng đầu của Thần Quốc đứng cách đó hơn ba mươi mét lại nghe rõ như ban ngày. Bạch y nhân (người mặc y phục trắng) 'Vishnu' trên mặt lộ ra một nụ cười còn 'Shiva' căn bản vốn không hiểu Hán ngữ.
Cảnh sát?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!