Tại ga xe lửa Dương Châu.
Khoảng năm giờ chiều có hai người Ấn Độ bước ra khỏi cửa nhà ga. Một người cao gần một mét tám mươi, nụ cười ôn hòa trên mặt hắn khiến cho người ta cảm giác giống như cây cối trong mùa xuân tràn đầy sức sống. Có điều rất quái dị là đầu và cổ của hắn lại đều rất thô, hơn nữa tóc còn tết thành bím.
Người Ấn Độ còn lại thân cao gần hai mét, đầu trọc. Trên mặt hắn không hiện ra vẻ gì cả.
"Hai vị tiên sinh đến Dương Châu du lịch à?" Lúc đó một thanh niên cắt tóc ngắn đi tới dùng tiếng Anh hỏi,
"Chúng tôi là Công ty du lịch Tả Thủ (bàn tay trái)."
Ừ.
Hai người Ấn Độ gật đầu.
Bọn họ đi theo thanh niên tóc ngắn đến con đường cách trạm xe lửa không xa. Nơi đó đã đậu sẵn một chiếc taxi trông rất bình thường.
"Tung tích của cô lang phải truy tìm hơn một tháng mới ra, hiệu suất của Hắc ám chi thủ các ngươi thật là thấp." Người Ấn Độ cao gần hai mét lạnh nhạt hừ lạnh một tiếng, hắn dùng tiếng Anh nói rất lưu loát.
Thanh niên tóc ngắn chỉ có thể cười:
"Dự đoán là sau trận chiến với ' thần thương thủ' và ' toái thể cơ' thì phi đao cô lang cũng bị thương nên hắn liên tục ẩn náu không hiện thân. Hơn nữa tại Trung Quốc bọn tôi bị hạn chế quá lớn, nhân thủ cũng khá ít vì vậy hôm qua mới tìm thấy tung tích của hắn."
"Chiến đấu với Tôn Trạch và Dole Goth Grove hai tiểu gia hỏa này (hai nhóc này) mà hắn cũng bị thương. Đại ca, xem ra giết chết phi đao cô lang không có một chút khó khăn. Một mình đệ đã có thể dễ dàng giải quyết hắn." Người Ấn Độ cao lớn nói.
Tổ chức đệ nhất thế giới 'Thần Quốc' có ba người đứng đầu biệt hiệu là Đại Phạm Thiên (Great Brahma), Vishnu và Shiva.
Ba người có địa vị tương đương nhau nhưng nói đến tuổi thì Vishnu lớn nhất nên làm đại ca.
Đại Phạm Thiên và Shiva tính cách vô cùng hiếu chiến còn Vishnu thì lại tương đối điềm đạm.
"Ừ, nhưng cũng không thể sơ ý." Nam nhân Ấn Độ tết bím tóc dặn.
Hai người đứng đầu của tổ chức Thần Quốc ngồi trên chiếc taxi đi vào trong thành phố.....
Sau khi hai người Ấn Độ này khỏi khoảng một tiếng, khoảng sáu giờ tối lại có một nhóm người xuất hiện tại ga xe lửa Dương Châu.
"Trầm lão đại, mời lên xe."
Hai chiếc xe Passat trông rất bình thường tiến tới đón họ.
Ngồi trên ghế sau của chiếc Passat đầu tiên là một nam tử gầy ốm đội mũ du lịch, mặc đồ thể thao. Ngồi bên cạnh hắn là một trung niên đầy mặt béo tròn với cái bụng to tướng.
"Lão đại của các ngươi và tên sát thủ mà hắn thuê đều đã chết?" Nam tử gầy ốm nhíu mày nói.
"Vâng, sau khi tên sát thủ chết, không lâu sau thì lão đại cũng qua đời. Lão đại chết trong mật đạo ở thư phòng, hai ngày sau khi lão đại chết thì người hầu dọn phòng ngửi thấy mùi hôi mới phát hiện ra thi thể của lão đại." Trung niên nhân lắc đầu thở dài nói.
"Bọn tôi đều không biết là ai đã ra tay."
Nam tử gầy ốm nhíu chặt lông mày trầm giọng nói:
"Không có khả năng là Tần Hồng."
Tần Hồng là thành viên của Đặc biệt hành động tổ. Nếu muốn giết người thì hắn tuyệt đối sẽ không lưu lại thi thể mà sẽ dọn dẹp hiện trường vô cùng sạch sẽ.
"Trầm lão đại, sự việc lần này rất quỷ dị. Lão đại ở trong vòng bảo hộ dày đặc của bọn tôi vậy mà lại vô thanh vô tức bị giết. Giết Tần Hồng cũng không cần phải thanh toán vội, Trầm lão đại cần gì phải tự thân đến đây đặt mình vào tình thế nguy hiểm?" Trung niên nhân đầy mặt béo tròn khuyên nhủ.
"Hừ, ngươi thì biết gì."
Nam tử gầy ốm hừ lạnh liền khiến cho trung niên nhân sợ hãi không dám lên tiếng.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!