Bởi vì đưa tay với lấy cuốn cổ thư cho nên thân thể của Lý Minh Sơn một nửa nằm ở trong thông đạo (đường đi). Chính tại lúc đó Lý Minh Sơn cắn răng, cả người hắn nhanh chóng chui vào thông đạo chỉ có độ cao bằng một nửa người bình thường và cánh cửa sắt lập tức đóng kín lại.
Từ khi Lý Minh Sơn chui vào cho đến khi cánh cửa sắt đóng lại cũng không đến nửa giây. Rõ ràng là động tác này Lý Minh Sơn đã luyện qua rất nhiều lần.
Hô, hô.
Trốn trong mật thất (phòng bí mật) chỉ có diện tích khoảng hai hoặc ba mét vuông, lúc này Lý Minh Sơn mới hơi thở ra một hơi.
"May mà lão tử đã sớm có chuẩn bị. Hừ, muốn ta tin rằng hắn sẽ không giết ta ư?" Lý Minh Sơn cười khẩy.
Lý Minh Sơn đã sớm cân nhắc qua, nếu một khi có người muốn giết bản thân thì hắn phải làm thế nào. Trong mật thất này chứa đựng thẻ tín dụng và rất nhiều vật phẩm để hấp dẫn sát thủ còn bản thân hắn sẽ chạy trốn vào trong.
Cho dù trong bất kỳ lúc nào thì Lý Minh Sơn cũng chỉ tin bản thân.
Cũng vì có phương thức chuẩn bị gần như chặt chẽ này nên hai mươi năm nay Lý Minh Sơn mới liên tục không bị sụp đổ.
Ông... Đột nhiên cánh cửa sắt dày năm cm lại hướng thẳng về phía Lý Minh Sơn bay tới.
Cánh cửa sắt dày đến năm cm cho dù là súng đạn cũng không thể bắn xuyên qua. Cho dù là Đằng Thanh Sơn nếu như dựa vào sức lực muốn đánh thủng cánh cửa sắt này thì sợ rằng cũng phải tập hợp sức dùng chiêu tối mãnh liệt là 'Hổ Pháo Quyền' mới được.
Nhưng hắn không cần làm như vậy bởi vì... đánh gẫy chốt cửa đối với hắn là rất dễ dàng.
Một đạo thân ảnh nhảy vào bên trong.
Huynh đệ, ngươi.... Lý Minh Sơn vội nói.
Phốc. Một âm thanh rất nhỏ vang lên, trên thái dương huyệt của Lý Minh Sơn đã xuất hiện một lỗ hổng, máu từ đó đang chảy ra.
Lý Minh Sơn trợn tròn mắt không thể cử động, trong mắt hắn mang theo nỗi bất cam.
Đằng Thanh Sơn không thèm nhìn lại hắn một lần mà quay người lại im lặng rời khỏi.
***
Trong phòng khách của gian nhà Đằng Thanh Sơn thuê.
"Cũng không biết cuốn 'Thiên niên kỉ sự' này cuối cùng thuật lại những điều gì. Liễu Nham là một đại tông sự thời kì Dân Quốc thì ta cũng đã biết." Đằng Thanh Sơn trong lòng rất tò mò.
Là người tu luyện nội gia quyền, Đằng Thanh Sơn tất nhiên cũng có chút hiểu biết về một vài nhân vật nổi danh trong lịch sử.
Liễu Nham có một biệt hiệu là 'Liễu thần hầu', một đại tông sư hiếm có của Hầu quyền phái. Tại thời kì đó Liễu Nham có địa vị tương đương với các nhân vật như 'Hổ đầu Thiếu bảo' Tôn Lộc Đường...
Đã là do Liễu Nham viết ra thì Đằng Thanh Sơn tất nhiên cũng có động lực để tham khảo một phen.
Đằng Thanh Sơn mở cuốn 'Thiên niên kỉ sự' ra, chữ viết bên trong theo dạng phồn thể. Bởi vì rất nhiều sách vở cổ xưa đều viết bằng chữ phồn thể, Đằng Thanh Sơn lại là đệ tử của Đằng Bá Lôi còn Đằng Bá Lôi cũng là người sinh hoạt tại nước ngoài, biết chữ phồn thể cho nên Đằng Bá Lôi cũng dậy cho Đằng Thanh Sơn đọc sách viết bằng chữ phồn thể.
Đằng Thanh Sơn đọc sách viết bằng chữ phồn thể không có chút khó khăn.
"Ta thật không nghĩ đến Liễu thần hầu này lại là Thần Thâu môn nhất mạch (thuộc môn phái Thần Thâu)."
Đằng Thanh Sơn cấp tốc lật các trang sách.
Bởi vì quyển sách 'Thiên niên kỉ sự' này phía trước hầu như thuật lại một chút sự việc trong lịch sử của Thần Thâu môn cho nên Đằng Thanh Sơn lật tới khoảng một phần ba của cuốn sách liền bắt đầu dừng lại. Từ chương này bắt đầu tiêu đề có tên:
Võ lâm chi thiên niên diễn biến (diễn biến xảy ra tròng vòng nghìn năm của võ lâm).
"Căn cứ vào lịch sử do Thần Thâu môn ghi lại cùng với những sự thật được ghi chép do ta tìm ra, ta phát hiện ra rằng từ xưa đến nay số người đạt đến tông sư cảnh giới càng lúc càng ít và cũng càng lúc càng khó."
Đằng Thanh Sơn nhìn thấy một câu này cũng tự gật đầu đồng tình.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!