Chương 11: Đào phạm “SỞ THIÊN”

"Hắn mỉm cười với huynh?" Lý Nhiễm kinh ngạc hỏi.

"Ừ, không biết vì sao nhưng ta lại cảm giác thấy phi đao cô lang này không có ác ý." Tần Hồng cất giọng nghi hoặc,

"Kì thật ta luôn cảm thấy 'phi đao' cô lang khiến cho ta có một loại cảm giác quen thuộc, tựa hồ như đã từng thấy qua hắn ở chỗ nào đó. Chính là ta nghĩ thế nào cũng không thể nhớ ra."

"Không nhớ ra thì đừng nghĩ nữa." Lý Nhiễm nói.

Chỉ quá một lát tiếng gõ cửa đã vang lên.

"Chắc là Dương ca đến, để ta ra mở cửa." Tần Hồng lập tức đi đến phòng khách, xuyên qua lỗ theo dõi nhìn qua bên ngoài rồi mới mở cửa. Ngoài cửa là một nam tử đeo kính thân cao khoảng một mét bẩy lăm trông rất thư sinh. Sau khi nam tử này tiến vào thì Tần Hồng liền đóng cửa lại.

Lúc đó Lý Nhiễm từ trong phòng ngủ đi ra.

Dương ca. Lý Nhiễm cười chào hỏi.

"Tiểu Nhiễm, muội đang có mang thì đừng chạy loạn lên, chú ý nghỉ ngơi." Vị 'Dương ca' này cười nói. 'Dương ca' tên đầy đủ là 'Dương Vân', là tổng phụ trách nhân của Đặc biệt hành động tổ trong phạm vi toàn Giang Tô và thực lực của hắn cũng cực cao.

Sự việc lần này bởi vì liền quan đến 'phi đao' cô lang và hai người đứng đầu của Thần Quốc cho nên toàn bộ thành viên của Đặc biệt hành động tổ trong phạm vi Giang Tô đều tập trung đến Dương Châu.

Dương Vân nhìn sang Tần Hồng nói:

"Tần Hồng, đệ nói là đã nhìn thấy 'phi đao' cô lang phải không? Đệ thử đến nhìn xem hắn còn ở đó không?"

Tần Hồng gật đầu, đi đến cửa sổ phòng khách nhìn xuyên qua cửa chớp.

"Dương ca, hắn vẫn ở đó." Tần Hồng vừa nói xong thì Dương Vân lập tức chạy tới.

"Dương ca huynh nhìn xem, hắn đang ngồi trên tầng hai của gian trà xã phía đối diện, chính là cửa sổ lớn nhất đó. Nam tử chính là phi đao cô lang, còn đối diện hắn có một nữ tử ngồi ở đó."

Tần Hồng nhíu mày, Ồ, lại là cô ta?

Cô ta? Dương Vân có chút kinh ngạc.

"Ử, trước đó đệ không quan sát cẩn thận nữ tử đó không nghĩ đến lại là cô ta. Nữ tử này tên là Lâm Thanh và là nhân vật tương đối nổi danh ở Dương Châu thành của chúng ta." Dương Châu thành nói nhỏ không nhỏ, nói lớn cũng không lớn. Nhân vật nổi danh này Tần Hồng đương nhiên là rõ như lòng bàn tay.

Dương Vân hơi gật đầu, lập tức lấy điện thoại ra bấm số.

"Trần Tam, mang nhân viên hai tổ của cậu đến đây, đến... để xem nào, đến quán cà phê Bạch Vân tại đối diện nhà của Tần Hồng tập trung. Tôi có nhiệm vụ quan trọng giao cho cậu!" Nói xong Dương Vân liền dập máy.

"Tần Hồng, đệ ở đây đừng đi đâu."

Dương Vân dặn dò xong liền lập tức rời khỏi nhà của Tần Hồng.....

Tại phòng Vip trong quán cà phê Bạch Vân chỉ có Dương Vân và một trung niên nhân có bề ngoài rất chất phác ngồi đó.

Nghe tai nghe truyền đến báo cáo, trung niên nhân này gật đầu nói:

"Dương đầu, phi đao cô lang và Lâm Thanh đã rời khỏi Dương Liễu trà xã. Tiểu đội của tôi có một người phụ trách theo dõi Lâm Thanh còn bốn người khác sẽ thay nhau theo dõi phi đao cô lang."

Dương Vân không nói gì mà chỉ lặng lẽ chờ đợi.

Chỉ chốc lát trung niên nhân này cười khổ báo:

"Dương đầu, phi đao cô lang đã biến mất."

"Quả nhiên không ngoài dự đoán của ta." Dương Vân lắc đầu cười nói, "'Phi đao' cô lang này có thể nói là cường giả tối cao trên thế giới con người, lại từng là sát thủ nên đối với ẩn nấp, theo dõi người khác đều rất sở trường. Muốn bám theo hắn khó khăn rất lớn, đành chịu.

Trần Tam, tổ của cậu cứ theo dõi vào Lâm Thanh cho tôi. Có lẽ có thể từ Lâm Thanh tìm ra manh mối.Vâng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!